Rời khỏi Thanh Vân điện, trong lòng ai nấy đều có cảm giác nặng nề không sao tả nổi. Ba ngày dùng để tra xét sự việc, tìm ra thủ phạm đứng đằng sau âm mưu hạ độc một tiểu chủ trong cung. Sau ba ngày mà tìm ra được chân tướng, đơn giản là có thể minh oan, nhưng nếu không, toàn bộ trên dưới Khâm Nhân cung đều sẽ phải bồi táng theo Tống Ý Thiên.
Tống Ý Thiên chậm rãi nâng lên rèm mi mắt, nháy mắt che giấu đi vẻ mệt mỏi trên gương mặt. Tính mạng của chục người Khâm Nhân cung giờ đây đều đang ở trong tay nàng, như một nhúm cát nhỏ nhoi mà chỉ cần sơ ý lơi tay sẽ lập tức trôi đi tan thành tro bụi, khiến nàng không thể tĩnh tâm mà suy nghĩ. Huống chi, việc này cũng còn quá nhiều điểm khúc mắc mà nàng vẫn chưa thể nhìn ra. Khi người của Hứa Dĩ Phàm tới lục soát Khâm Nhân cung đã tìm thấy những cành cẩm tú cầu đã trụi hoa được giấu dưới một hòn đá kè bờ chiếc ao cạnh bụi trúc bạt ngàn gần Tuý Liên đường, vốn là chỗ hẻo lánh nhất trong Khâm Nhân cung ít người lui tới, từ đó lấy làm chứng cứ buộc tội Tống Ý Thiên tham gia vào âm mưu hạ độc Mộ Nhược Chỉ. Không một ai biết được điều này ngoại trừ người trong Khâm Nhân cung và những kẻ đã thi hành công việc tra xét, ngay cả việc Mộ Nhược Chỉ là bị trúng độc bởi ăn phải cánh hoa cẩm tú cầu cũng không được công khai. Nghĩ lại, đây cũng là một điểm ưu thế, dù là nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-mich-tham-cung-phi-de/163153/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.