Bên án thư, Hứa Dĩ Phàm mang chút dáng vẻ thờ ơ, chậm rãi lật giở từng tấu chương xem xét. Mái đầu hắn hơi nghiêng nghiêng hờ hững, mái tóc dài theo từng đợt gió thoang thoảng lại khẽ tung bay, lại thêm làn khói mơ hồ đầy ngọt mát của Long Diên hương, khiến cho khung cảnh trở nên thần tiên kì lạ.
Cánh cửa chạm khắc tinh xảo lộng lẫy được đẩy ra, Trình Thọ bước vào, nhẹ nhàng bẩm báo: "Hoàng thượng, Đoản Hoa quý nhân tới, nói có chút chuyện quan trọng muốn yết kiến hoàng thượng. Nô tài đã sắp xếp cho tiểu chủ chờ ở trong chính điện, khi hoàng thượng phê xong tấu chương lập tức sẽ dẫn tới Ngự thư phòng. Người liệu có cần diện kiến ngay không ạ?"
Đôi lông mày Hứa Dĩ Phám thoáng chút nhướn lên, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ ung dùng nhàn nhã, lười biếng mở miệng: "Không cần, ta xong rồi. Truyền vào" Trình Thọ hơi cúi người tuân mệnh, lập tức lui ra.
Tà dương lặn dần xuống phía chân trời, cả một vùng hoàng hôn tràn ngập trong sắc đỏ lưu ly. Nhưng dưới những mái đình cong cong lợp bóng của Diễm Linh điện, không khí dường như đông lại, bóng của toà cung điện cũng những tán cây cổ thụ vươn cao khiến cảnh vật mang chút âm u tà mị.
Tống Ý Thiên cùng Linh Lung theo Trình Thọ tới trước ngự thư phòng, bất giác cảm thấy một luồng áp khí hiện hữu bên trong điện khiến lòng nàng hơi nao nao, không kìm nổi khẽ nắm chặt hai tay lại. Tới nơi, Trình Thọ hơi cúi người cất giọng: "Hồi hoàng thượng, Đoản Hoa quý nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-mich-tham-cung-phi-de/163151/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.