Nhưng đêm đó, y không tới.
Đại thái giám Trình Thọ tới thay y thông báo: "Đoản Hoa phi nương nương, đêm nay hoàng thượng đột nhiên không khoẻ, không thể đến động phòng hoa chúc cùng người. Mong nương nương đừng lưu tâm buồn phiền, hãy cứ đi nghỉ sớm đi ạ"
Tống Ý Thiên lạnh nhạt gật đầu, ngực cảm thấy hơi nghèn nghẹn, liếc nhìn Tâm Liên, nàng ta lập tức cầm một đĩnh bạc đưa cho Trình Thọ cười nói: "Trình đại công công, đây là chút tâm ý của Đoản Hoa nương nương, mong ông nhận giúp. Nương nương vừa mới vào cung, sau này vẫn còn cần chỗ công công lưu ý giúp chủ tử nhà ta"
Trình Thọ cười híp mắt hướng nàng đa tạ: "Nương nương, nô tài nhất định sẽ làm việc hết mình, đa tạ tâm ý của nương nương. Vậy nô tài cáo lui ạ"
Chờ hắn lui ra. , Tâm Liên ái ngại nhìn nàng nhỏ giọng: "Nương nương, ngay đêm động phòng, hoàng thượng người lại không đến liệu có ý gì?". Nàng cười nhạt. Có ý gì ư? Y không tới, một là để khẳng định với nàng rằng y vốn không hề để nàng vào trong mắt, nếu có cảm tình với y thì đừng si tâm vọng tưởng nữa, hai là để khẳng định với triều đình cùng hậu cung rằng cuộc liên hôn này hay Tống Ý Thiên nàng, rốt cuộc với y đều chẳng có gì liên quan.
Có lẽ y làm như vậy cũng chính là để hạ nhục nàng, một nữ nhân mà y căm ghét đến độ chỉ hận không thể giết ngay tức khắc, khiến cho Tống Ý Thiên trở thành trò cười trong mắt toàn thể hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-mich-tham-cung-phi-de/163139/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.