Lúc hoàng hôn trời đổ tuyết lớn, tuyết như bông, rơi ào ào cả đêm. Tỉnh giấc vào sáng ngày hôm sau, nhìn ra ngoài cửa sổ bằng giấy trắng mỏng manh, nhà nhà đều được phủ tuyết. Trông từ xa chỉ thấy một mảng trắng xoá.
Hôm nay lại không có ca trực, thế nhưng Dung Nhược vẫn dậy sớm như cũ. A hoàn hầu hạ hắn súc miệng nước muối, thay y phục. Đại a hoàn Hà Bảo cầm chiếc áo choàng xanh dương đến bên nói: "Lão thái thái sai người tới bảo thiếu gia tới ăn sáng." Nàng vừa nói vừa khẽ phất chiếc áo lên, choàng qua vai Dung Nhược.
Dung Nhược hơi cau mày, ánh mắt hướng ra ngoài, khung cảnh như được rắc muối, trong không trung còn có vô vàn sợi bông bay bay một cách yên tĩnh.
Hắn ăn sáng xong rồi trở về từ Thượng Phòng lại đi thẳng đến thư phòng. Ở cuối hành lang gặp Cố Trinh Quán tiên sinh đang đứng đó ngắm tuyết, Dung Nhược nói: "Tuyết rơi đẹp thế này mà có vài vị bằng hữu (bạn bè) cùng nhâm nhi ly rượu thì mới hay."
Cố Trinh Quán cười đáp: "Ta cũng nghĩ như thế."
Dung Nhược liền sai người chuẩn bị tiệc rượu, rồi mời chư vị bằng hữu tới ngắm tuyết. Nghiêm Thằng Tôn, Từ Kiền Học, Khương Thần Anh đều đậu khoa thi Bác học hồng nho* mùa xuân năm nay, nhậm chức Sử quan hàn lâm.
* Bác học hồng nho: chỉ những học giả học vấn uyên bác.
Lâu nay mấy người có quan hệ thân thiết với nhau, lúc này cùng hân hoan đi đến nơi hẹn. Mấy người bọn họ đã lâu ngày không gặp, không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-mich-khong-dinh-xuan-duc-van-san-khong-vang-ve-tan-xuan/101332/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.