Tính cách của Chu thị rất giỏi nhẫn nhịn, ngày trước có lão gia bảo vệ, vả lại bên dưới còn có đích tử, suy cho cùng cũng chẳng ai dám bắt nạt bà.
Nhưng giờ đây lão gia không còn ở đây nữa, tuy rằng có đại cô nương bảo vệ, nhưng chớp mắt nàng lại đến trang viên rồi. Những ngày tháng này dù không được tính là bị bắt nạt, nhưng Tam phòng bức ép là sự thật. Đến cả Nhị phòng còn dám nói vào nói ra những lời khó nghe. Cữu thái thái là người nhà mẹ đẻ của bà, nhưng lại giậu đổ bìm leo vào lúc này. Bây giờ có cơ hội được nói một lần nên Lâm Song nói rất khí phách, hào hùng
Nhưng khi nói xong, bà ấy có chút hối hận vì mình nhiều chuyện rồi.
Lão phu nhân quản lý gia đình cả một đời, nên bà biết rất rõ nỗi chua chát trong đó. Lông mày bà nhíu chặt, hỏi: “Là Chỉ Nhi chủ động đứng ra quản lý gia đình hay bà thông gia của ta yêu cầu?”
“Là đại cô nương chủ động đề nghị ạ. Vào hôm bị tịch thu nhà, lão phu nhân ngã quỵ ngay tại chỗ. Khi đó trong nhà rối loạn, không ai ngờ được đại cô nương sẽ đứng ra gánh vác.”
“Ngươi thấy thế nào?”
“Nàng ấy xử lý mọi việc rất thoả đáng và thành thục ạ.”
Lão phu nhân nở nụ cười: “Khó tưởng tượng thật đấy. Thường ngày con bé đến cả nhà còn chưa bước ra, ta tưởng con bé rất biết giữ bổn phận, nào ngờ có bản lãnh nhưng giấu giếm. So với những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-hoa-chi/3495679/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.