Hoa Chỉ đến bên cửa sổ, gió thổi mang theo hơi nước văng lên người nàng, khiến cho thời tiết oi bức hiện tại cũng được thổi tan đi, rất dễ chịu.Đáng tiếc tối nay đã xác định không được thoải mái.Ánh mắt nàng dừng lại trong viện, lập tức gọi nhỏ: "Bão Hạ, ngươi mau xem đi, đó là gì vậy?"Bão Hạ nhìn theo nơi mà tiểu thư chỉ, ngay lập tức nàng ấy rất muốn thét lên để đánh thức toàn bộ hạ nhân đến bảo vệ tiểu thư.
Nhưng tiểu thư đã bắt lấy tay nàng ấy, dùng sức nắm thật chặt.
Khi thấy tiểu thư nhẹ nhàng lắc đầu, nàng ấy chỉ đành kiềm chế lại ý muốn này.
Bão Hạ nuốt nước miếng, nói nhỏ : "Để nô tỳ đi xem.""Nhìn như có thứ gì đó rơi xuống, ta cũng muốn đi xem.""Người đừng đi, đừng để hơi ẩm buổi tối ám lên thân thể người.""Dù sao ta cũng không ngủ được, không sao đâu."Bão Hạ liều mạng lắc đầu, nước mắt theo từng động tác của nàng ấy mà văng khắp nơi.
Nàng ấy ngăn ở trước mặt, nói thế nào cũng không để nàng ra ngoài.Hoa Chỉ sờ lên khuôn mặt trắng bệch của nàng ấy, bình tĩnh nói: "Ngươi hãy tin tưởng ta."Nếu là ngày thường thì Bão Hạ sẽ tin, tiểu thư nói gì nàng ấy nghe đó.
Nhưng bây giờ không giống vậy, hộ vệ trong viện còn không đối phó được kẻ xấu thì tiểu thư có lợi hại cách mấy, cũng làm sao mà đối phó được? Bọn họ nằm đó chưa biết sống chết thế nào, chẳng nói đâu xa, chỉ bằng sức lực của tiểu thư hiện giờ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-hoa-chi/3495662/chuong-23.html