Hoa Chỉ nhấp vài ngụm trà, dáng vẻ bình tĩnh hơn cả những người lớn tuổi hơn nàng.Lão phu nhân buộc mình phải gạt đi những chuyện bất ngờ ấy, bà ho nhẹ một tiếng nói: “Con quyết định làm vậy hoàn toàn có lợi đối với nhà họ Hoa chúng ta, còn với con thì… Dẫu vậy, tổ mẫu vẫn muốn mặt dày đồng ý, nhưng bây giờ con chưa phải vội đâu, có vội cũng là nhà họ Thẩm bọn hắn vội trước.”Lão phu nhân đau lòng thay cho Hoa Chỉ, bà đang muốn níu kéo để xem mọi chuyện có xoay chuyển hay không, nhưng trong giây phút ấy, bà vẫn chưa nghĩ được chuyện xoay chuyển sẽ xuất hiện lúc nào.Hoa Chỉ biết rõ, sau khi ngoan ngoãn đáp lại thì nàng nói sang chuyện khác: “Bây giờ trong nhà chỉ còn hai trang viên công khai, nói không chừng con phải làm chút gì trên đó mới được.”“Trang viên cũng chỉ để nhà mình sử dụng, còn làm được gì nữa?”“Có một trang viên nối liền với cánh rừng, tổ mẫu nhớ không?”“Tất nhiên là ta nhớ, sắp đến lúc hoa quả chín rồi, nếu mang bán chắc cũng được chút tiền.”“Con định bán chúng, nhưng không phải cứ hái ra rồi bán.
Bây giờ là mùa hoa quả ra nhiều, có khi bán cũng không được giá.”“Ở đằng kia trồng nhiều đào đúng không?” Lão phu nhân nhìn về phía Tô ma ma.Tô ma ma gật đầu: “Vâng, đó là quả đào.
Nhưng đại cô nương ạ, đào bảo quản không được lâu, thuộc loại hoa quả dễ hư.”Hoa Chỉ cười cười: “Ta đã có cách.”“Có cách thì tốt, nếu bảo quản được lâu thì có thể kiếm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-hoa-chi/3495653/chuong-14.html