*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Thanh Tư Phong còn đang nhàm chán ngồi hóng gió ngoài đồng, bụng đã gáy o o như mấy con gà trống.
Đưa tay sờ sờ bụng mình, nghĩ thầm hay là lén về xem sao, nếu có bị mắng thì nói là đói bụng là được, Vũ Đình thương cô như vậy, chắc chắn sẽ không mắng cô đâu.
Nghĩ như vậy nên tăng gấp mười dũng khí, hiên ngang bước về ngôi nhà nhỏ. Đến ngã rẽ vừa khom lưng nấp sau khóm hoa định nhìn lén vào hiên nhà chợt một thân hình màu trắng từ phần ngực trở xuống xuất hiện trước mắt, Thanh Tư Phong hết hồn 'ôi' một tiếng bật ra phía sau, suýt nữa té nhào.
Vừa ổn định thân mình vội lùi lại một bước, tạo khoảng cách với cánh tay vừa đỡ cô, vừa nghe thấy giọng nói của Nhan Tịnh Tuyết:"Phong vẫn luôn hấp tấp như vậy". Ngước nhìn lên là một nụ cười quen thuộc, thời gian nào đó cô cũng vì nụ cười này mà trái tim đều hóa mềm yếu, nhưng vật đổi sao dời, kỉ niệm như cắt vào da thịt.
Thanh Tư Phong không biết trả lời thế nào, mím mím môi nhìn qua Lam Vũ Đình đang một mình ôm tay trầm tư kế bên, lòng chợt đổ mồ hôi lạnh, nhị tiểu thư này thâm trầm như vậy chắc chắn là không có chuyện gì tốt, vả lại bây giờ nàng đang dùng ánh mắt rất không thể lí giải nhìn lại Thanh Tư Phong.
Sau khi Nhan Tịnh Tuyết quyến luyến nhìn cô nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-duong-vo-han-hao/920365/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.