Tại một quán bar lớn, bóng dáng của một thiếu nữ bước xuống chiếc xe taxi. Đôi chân thon dài trắng không tì vết, khuôn mặt đeo kính râm cùng chiếc khẩu trang màu đen, trên người mặc chiếc váy lụa dài hai dây xẻ tà màu đỏ rượu cùng với chiếc khăn choàng mỏng hờ hững bên ngoài. Mái tóc xoăn lơi nhẹ màu xám khói, thêm vài sợi tóc light màu xanh dương tăng thêm nét cá tính.
Dáng vẻ đầy khí chất toát lên sự kiêu hãnh lạnh lùng, ngạo mạn của một tiểu thư sang chảnh. Bảo vệ trông thấy cô thì chỉ cười trêu.
- Đến rồi à? Poppy?
Poppy là tên biệt danh của thiếu nữ này ở đây, cô cũng trả lời lại cho lịch sự.
- Vâng! Buổi tối tốt lành.
Nói xong cô tiếp tục bước vào trong, đôi giày cao gót đính đá tôn lên đôi chân ngọc ngà kia. Nếu dùng thang điểm để đánh giá sắc đẹp thì cô gái này thấp nhất cũng là 9 điểm, những người ở bên trong khi thấy cô đều nhìn không rời mắt.
Ông chủ quán bar là Tôn Hạ Vương, năm nay 35 tuổi vẫn chưa lập gia đình, hot girl và tiểu thư qua tay hắn nhiều không đếm xuể. Hắn đang ở trong phòng riêng của mình mà hút thuốc bên cạnh cửa sổ, dáng người cao khoảng m85. Khuôn mặt hắn rất đẹp, đôi mắt sâu thẳm kia như đang tính toán điều gì. (2
Bên ngoài lúc này có tiếng gõ cửa, hắn lạnh lùng nói.
- Vào đi!
Cánh cửa được mở ra, bóng dáng thiếu nữ ấy chậm rãi bước vào. Ngửi được mùi thuốc lá nồng nặc trong phòng khiến cho cô khó chịu nhăn mặt, giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng đầy sự ghét bỏ.
- Hừ, đúng là ông chủ có khác. Ngay cả mùi thuốc lá cũng khó ngửi như tính cách khó ở của ngài! (1
Tôn Hạ Vương nghe vậy thì liếc mắt sang nhìn cô một cái, vẫn là thân hình bé nhỏ nóng bỏng và cái miệng hỗn ngày nào. Hắn găn giọng hỏi.
- Nói, đến đây làm gì?
Poppy cởi bỏ chiếc kính và khẩu trang ra, đôi mắt hồ ly mê hoặc lòng người màu nâu hổ phách, sóng mũi cao cùng với đôi môi đỏ rượu, khuôn mặt nhỏ nhắn trong veo như mặt hồ. Khi cô cười lên hiện rõ hai đồng điếu trên khuôn mặt. (
- Ở thì.... dạo này tôi cần chút tiền xoay sở, không biết có thể....
Hắn nghe vậy thì hiểu ý, tay với lấy điện thoại chuyển khoản cho cô. Sau khi nhận được thông báo tin nhắn nhận được tiền, cô cười tươi nói.
- Hi hi, cảm ơn ông chủ nhé! Giờ tôi đi làm việc đây.
Nói xong, cô quay người rời khỏi đó không chút do dự. Tôn Hạ Vương hút một hơi rồi phả ra làn khói trắng trước mặt, sau đó lại ném điếu thuốc vào gạt tàn thuốc.
Poppy vừa bước ra ngoài liền gặp nhân viên phục vụ, cô liền dò hỏi.
- Hey! Lại đây.
Nhân viên phục vụ đi đến chỗ cô, vẻ đẹp bối rối hỏi.
Có chuyện gì sao???Khách ở phòng VVIP là những ai thế?Nghe hỏi vậy, nhân viên phục vụ tiến lại gần nói nhỏ.
- Họ đến để ăn mừng, ông chủ gọi cô tới để tiếp rượu với bọn họ sao??? •
Nghe câu này, Poppy liền hiểu ý. Cô nháy mắt ra hiệu với nhân viên phục vụ rồi nhanh chóng đi vào phòng VVIP.
Ở trong phòng, mỗi tên đàn ông đều có gái đẹp ngồi bên cạnh, chỉ riêng một người ngồi một góc im lặng uống rượu chứ không muốn tiếp xúc với các cô nàng kia đang nháy mắt với mình.
Poppy vừa bước vào liền thu hút sự chú ý của những người bên trong, những cô gái khác sợ cô cướp mất khách của mình nên khuôn mặt ai cũng tỏ ra bực bội. Người book Poppy tiếp rượu là một thiếu gia nhà giàu tên là Lương Minh Huy, hắn nhìn thấy cô thì cầm ly rượu đứng dậy đưa về phía cô rồi cười tươi. (2
- Đến rồi à? Mau uống một ly để bắt đầu mở màn.
Cô cũng vui vẻ nhận lấy ly rượu, nhìn trên bàn thấy toàn những chai rượu hạng nặng khiến cho cô có chút cảm thấy thú vị. Sau khi uống một hơi cạn ly rượu, Minh Huy vui vẻ quay sang hỏi chàng trai đang ngồi một mình.
- Này, hôm nay là ngày ăn mừng mà cậu lại ngồi im lặng thế kia, thế giờ tớ bảo mỹ nữ này qua tiếp rượu cho cậu nhá??
Chàng trai khoảng chừng 30 tuổi, vẻ bề ngoài khá đẹp trai và hơi lạnh lùng. Anh ta nhìn Minh Huy rồi mới quay sang nhìn Poppy, cô không để anh ta kịp trả lời thì đã ngồi xuống ngay bên cạnh. Tay thuần thục rót rượu vào ly rồi đưa cho đối phương.
Có thể cho tôi biết quý danh của anh không??Gọi tôi là Đức Phúc!Biết được tên anh, cô cũng thuận miệng mà lấm bấm theo.
- À, Đức Phúc!
Anh nghe cô gọi tên mình thì hơi bất ngờ, tay cầm ly rượu lên uống để che đi vẻ ngượng ngùng. Poppy thấy dáng vẻ kia thì ngầm hiểu nên mỉm cười, cô quay sang nhìn nhóm người đang ngồi bên kia hát hò, còn có người thì tay ôm gái đẹp trong lòng tay cầm ly rượu. (
Thời gian cứ thế trôi qua 2 tiếng đồng hồ, Đức Phúc để ý thấy cô uống nhiều như vậy mà sắc mặt vẫn rất tỉnh táo.
Anh tò mò hỏi.
- Nhìn mặt cô khá non, năm nay cô bao nhiêu tuổi??
Dường như cô quá quen với chuyện này nên cũng giữ bình tĩnh mà ứng phó lại.
- Chuyện riêng tư tôi không thể tiết lộ, tôi cũng chỉ là tiếp rượu chứ không phải bán thân! (1
Bị từ chối câu trả lời nên Đức Phúc cũng im lặng tiếp tục uống rượu, vì ngày mai anh còn phải đến trường để bắt đầu thực tập.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]