Trở về lại khách sạn kia, Mị Dưa dẫn Tạ Đình đi thẳng đến phòng Anh Quế. Vừa mở cửa bước vào, anh nhìn thấy
Cao Khánh đang ngồi bên cạnh giường chăm sóc cho cô. (2
- Anh Quế bị sao thế? 12
Tạ Đình lo lắng hỏi, Mị Dưa bình thản nói. (3
- Có lẽ là bị sốt! (14)
Cao Khánh nhìn thấy Tạ Đình đã về nên vui mừng đứng dậy. (1)
Đình, cậu cuối cùng cũng đã về!Um, mình về rồi. Nhưng mà Quế.... •Tạ Đình cũng rất vui vì đã gặp lại bạn, nhưng khi nhìn thấy Quế đang hôn mê nên ngập ngừng nói. Mị Dưa thấy vậy thì liền đưa ra gợi ý. (6)
- Ở đảo có một thứ có thể giúp hồi phục nhanh, chỉ là không biết hai người có dám...
Cao Khánh nghe vậy thì nắm lấy bả vai Mị Dưa mà chất vấn.
- Là thứ gì? Tại sao ngay từ đầu cô không nói thế?? (2)
Mị Dưa nhăn mặt khí chịu hất tay Cao Khánh ra, sau đó tức giận mắng. (
- Nam nữ thụ thụ bất thân, giờ tôi mới nhớ nên mới nói. Đừng có mà lớn tiếng với tôi!! ()
Tạ Đình thấy Cao Khánh cũng có chút quá đáng nên khuyên ngăn.
- Cô thông cảm, tại cậu ấy quá lo lắng cho nên mới hành động thô bạo như thế. (2
Dù đang tức giận nhưng Mị Dưa vẫn tiếp tục chỉ. (4
Hứ, dù gì thứ đó năm dưới biển. Nếu như có thể lặn xuống dưới để lấy về thì Anh Quế sẽ nhanh khỏi bệnh rồi.Thứ đó là gì?Cao Khánh nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiamo/3630434/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.