Tạ Đình quay lại theo phản xạ, nhìn thấy đối phương ăn mặc theo phong cách bohemian không giống những người du lịch. Anh tò mò hỏi.
- Tôi.... có thể cho cháu hỏi đây là đâu không???
Đối phương là người đàn ông khoảng chừng 50 tuổi, làn da hơi ngăm nhưng dáng vẻ rất khoẻ mạnh. Họ nhìn thấy anh không giống như người ở đây nên tò mò nói.
- Đây là đảo nhân Ngư! Cậu từ đâu đến à?
Nhận được câu trả lời, Tạ Đình bối rối suy nghĩ.
"Đảo nhân Ngư? Vậy chẳng phải mọi người đều đang ở đây sao?? Nhưng tại sao bọn họ lại trông khác lạ so với những người buôn bán trên đảo mà mình từng gặp?!!"
Nhìn một lúc, Tạ Đình mới lên tiếng giới thiệu.
- Cháu là Tạ Đình, đến đây du lịch. Nhưng vì xảy ra chút chuyện cho nên .....
Nhìn thấy dáng vẻ đầy bối rối kia của anh, người đàn ông cũng nghĩ rằng anh là khách du lịch đến đây chơi rồi bị lạc. Họ lên tiếng an ủi.
- Hiểu rồi, mau đi theo tôi!
Nói xong họ liền rời đi, Tạ Đình vẫn còn hoang mang về nơi này nên cũng vội chạy theo sau vừa đi vừa hỏi.
- Chú ơi, nơi này sao giờ lại không được nhộn nhịp như lúc sáng vậy ạ???
Nghe lời này, người đàn ông nhìn anh một cái rồi nói.
- Nhộn nhịp? Đây là hòn đảo nhân Ngư chỉ có dân bị nạn trôi đến sinh sống, mọi người đều tự đánh bắt cá và trồng trọt theo sự hướng dẫn từ trưởng làng. Nếu có nhộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiamo/3620484/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.