Nói xong người hầu để lại bộ đồ trên bàn rồi đi ra, Hải Ngư cầm lấy bộ đồ nhìn một lúc rồi vui vẻ mặc vào.
Sau khi mặc đồ xong, cô lên giường nhảy nhót trên đó. Vì chiếc giường vừa rộng lại còn có độ đàn hồi như lò xo, cô ở đảo chưa từng nằm qua chiếc giường nào vừa êm lại vừa tuyệt vời như thế này.
Ở bàn trang điểm có chiếc gương soi, Hải Ngư đi đến soi gương rồi cầm lấy chiếc lược ngà chải tóc mình..
- Thật xinh đẹp, đây là mình sao?? Oh my god!
Dứt lời, Hải Ngư vứt chiếc lược trên bàn rồi mở cửa chạy ra ngoài chơi, vì ở tầng 2 nên phải đi cầu thang xuống dưới. Nhìn những thứ xung quanh vừa đẹp lại sáng lấp lánh, khiến cho cô ngơ ngẩn đứng yên tại chỗ suýt xoa khen ngợi.
Đúng lúc này, Nguyệt Ân từ trong phòng ngủ đi ra, nhìn thấy Hải Ngư ở trước mặt nên cô ta nhẹ nhàng đi đến đẩy mạnh cô ngã xuống cầu thang. Gương mặt lộ vẻ đắc ý nói...
- Đáng đời, dám cướp anh Minh Quân của tao!
Hải Ngư bị đẩy xuống cầu thang đầu đập mạnh vào sàn nhà nên ngất đi, thấy đã đạt được mục đích nên Nguyệt Ân giả vờ la lớn để thu hút sự chú ý những người khác....
- Ôi trời ơi, có ai không? Có người bị ngất kìa!
Rất nhanh sau đó, người hầu vội vàng chạy ra, trông thấy là Hải Ngư thì ai nấy đều sợ hãi vội vàng đi đến đỡ cô dậy. Còn một số người khác vội đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiamo/3620480/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.