Sau khi tạm biệt ông thợ lái, Tạ Đình trở về khách sạn. Vì thuê phòng rộng có cả phòng khách và phòng tắm dùng chung, chỉ có phòng ngủ là riêng nên Cao Khánh và Anh Quế đang tranh nhau về chiếc ti vi ở phòng khách.
- Con nhỏ này, mày nghe không hiểu tiếng người à?
Cao Khánh gằn giọng khó chịu nói, Anh Quế cũng không chịu thua mà chất vấn.
- Thế mày thì sao? Sao mày hay so đo quá vậy??
Cả hai không ai chịu nhường nhịn ai, Tạ Đình đặt trên bàn một hộp đồ nướng. Vẻ mặt thảnh thơi vu vơ nói.
- Ăn tối thôi, hải sản nướng vẫn còn nóng hổi đây!
Mùi thơm phức từ tôm, cua, ghẹ, mực,....bay khắp phòng. Hai tên vừa rồi vẫn còn đang cãi nhau, không nhịn được liền chạy đến ghế sofa mà ăn.
- Oaa... thơm quáá...
Anh Quế nhìn thấy hộp đồ ăn thì mắt sáng rực lên, miệng cười đến chảy cả nước miếng.
Cao Khánh bắt đầu gắp miếng mực nướng lên nhâm nhi rồi đánh giá.
- Độ dai vừa đủ, gia vị nêm nếm rất vừa ăn, mùi hương đặc trưng riêng không giống ở chỗ chúng ta.
Anh Quế khui lon bia trên bàn ra đặt về phía Cao Khánh, cô bắt đầu chê bai.
- Ở đây không phải nhà hàng đâu, ở đó mà oánh giá!
- Mày không mở miệng, tao cũng không nói mày câm đâu ! Dòng thứ hà bá.
Tạ Đình ngồi ở giữa nghe hai người cãi nhau, vẻ mặt vẫn bình thản xem tin tức trên ti vi. Phóng viên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiamo/3620472/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.