"Gì cơ?" Cận Kỳ nói to: "Để cô ta thử vai hoàng hậu?" Nàng ta chẳng thèm che giấu sự khinh bỉ lẫn xem thường trong giọng nói, như thể tên người ta còn chẳng buồn nhắc: "Cô ta dựa vào gì chứ?"
Trợ lý đứng bên cạnh nhìn thấy ánh mắt của nhân viên công tác xung quanh thì lên tiếng nhắc nhở: "Kỳ Kỳ, chị nhỏ tiếng chút đi."
"Sợ gì chứ?" Cận Kỳ lại càng ngang ngược: "Cô ta có gan cướp vai cơ mà, sao mà sợ bị người khác nói ra nói vào?"
Mặt của trợ lý lúc xanh lúc trắng, người sáng suốt đều nhìn ra nhân duyên của Cố Khả Hinh rất tốt, ngay cả đạo diễn Dương cũng cho sắc mặt tốt, thế nhưng Cận Kỳ ỷ vào bộ phim này do công ty mình đầu tư, chẳng xem ai ra thể thống gì, đã không để đạo diễn Dương vào mắt thì thôi, lại còn đi đâm chọt khắp nơi.
"Nói với đạo diễn Dương là tôi không đồng ý." Cận Kỳ lạnh nhạt nói: "Đúng là, chim gỉ chim gì cũng muốn bay mà không ngó lại xem mình đã đủ lông đủ cánh hay chưa."
Nàng ta không dám tỏ ra kiêu ngạo với Cảnh Viên, nhưng với Cố Khả Hinh thì cái thói dương dương tự đắc cứ hiện ra một cách tự nhiên, nói chưa được hai câu đã khịa kháy, châm chọc, Cảnh Viên trang điểm xong liếc mắt về phía Cận Kỳ, bên tai thoảng tiếng nhân viên công tác hiện trường: "Chậc, chưa gì đã làm dáng."
"Chướng khí mù mịt, không nên đến vẫn tốt hơn."
"Rốt cuộc thì tại sao cô ta lại cứ nhắm vào Cố tiểu thư nhỉ?"
"Thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tia-sang/930256/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.