Trời vừa ló dạng, Lý Tự Bách bước liền xuống giường, bước ra quán rượu.
Anh ưỡn ẹo thân mình, kéo căng cơ tay rồi phồng mũi hít thở khí trời, song, tiếp tục ngáp ngắn ngáp dài.
Đưa mắt nhìn mấy cô sinh viên đi phía bên kia vệ đường, giọng anh biến dạng vì ngáp.
- Giới trẻ bây giờ bạo thật đó.
Lý Tự Bách đột nhiên thở dài.
- Ngày xưa nếu cố gắng chút nữa thì giờ thành phi công rồi nhỉ, cũng không ở đây mở quán rượu...
Hai tay chống ngang hông, Tự Bách đảo mắt nhìn cuộc sống lúc ban sớm của những gánh hàng rông, rồi bỗng, sự chú ý của anh đổ dồn về phía đám người trước mặt.
Nét mặt lẫn ánh mắt đều thận trọng, anh hơi khom người.
- Ôi trời, là đại ca Lý sao? anh đến đây sớm vậy à, chỗ tôi còn chưa mở cửa cơ mà.
Đám xã hội đen đứng trước Lý Tự Bách ai nấy cũng cao to, vạm vỡ. Chúng mặc áo thun ba lổ, nhưng duy chỉ có kẻ cầm đầu mặc áo báo, mặt đầy thẹo to.
Hắn dạng chân tiến lên, mạnh tay kẹp cổ Lý Tự Bách.
- Ông đây không đến uống rượu mà đến làm ăn!
Lý Tự Bách liếc ngang liếc dọc, mặc dù mặt đã tái xanh nhưng anh vẫn cố bình tĩnh, nói lời khéo léo.
- Trời ơi, đại ca à! Có thể buông tay ra rồi nói chuyện không?
Gồng sức xiết chặt tay, chúng dùng hành động thay lời nói.
- Lý đại ca, anh biết rồi đó, chỗ tôi đa số là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tia-sang-trong-toi/3037544/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.