Ánh đèn vàng tỏa ra từ chiếc đèn ngủ giản đơn cạnh tủ đầu giường chiếu rọi hết một phần tư căn phòng.
Tỉnh giấc lúc nửa đêm, Tống Tử Kỳ phát hiện Dịch Dao không còn nằm trong vòng tay mình nữa. Anh vội đảo mắt tìm kiếm, thì ra cô đang nằm co mình phía cạnh giường.
Kéo cô vào lòng, anh vòng chăn, ôm chặt.
Và đây - hiện thực này, chưa phải là cảnh giới cao nhất của niềm hạnh phúc. Tuy vậy, việc ôm người phụ nữ mình yêu, hay nằm trong lòng người đàn ông yêu mình, ngủ thật sâu, mơ thật đẹp, đó chính là căn cơ cơ bản nhất của thứ gọi là ấm áp, là hạnh phúc!
.....
Ở thời điểm hiện tại - hiện thực này!
Ánh nắng chiều chiếu rọi vào căn biệt thự lớn, người đàn ông ngồi trên xe lăng nheo mắt nhìn về phía vùng sáng, ánh sáng phả thẳng vào mặt anh bỗng biến thành bóng đen biết chạy, khi cái bóng ấy ngày một tiến gần, anh bỗng nhau mày, nghiêm nghị:
- Mẹ nhóc đâu? sao về đây một mình?
Tiểu Hanh mang theo balo chạy lon ton vào nhà, thằng bé không thèm đoái hoài đến anh mà tiến thẳng về phía bác Quản gia.
- Tiểu Hanh bắt taxi về...nhưng con không có tiền, bác cho Tiểu Hanh mượn nhé
- Cậu chủ nhỏ à, hay cậu hỏi mượn cậu chủ đi.
Nét mặt lén lút, nó liếc nhẹ về phía anh. Khi quay sang bác Phúc, nó phồng má.
- Cậu chủ có rất nhiều tiền đó, cậu thử đi, nào...
Thôi thúc Tiểu Hanh tiến về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tia-sang-trong-toi/3037539/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.