Nửa tiếng sau, nhân lúc Tống Tử Kỳ thiếp ngủ vì thấm mệt, Dịch Dao liền lén tiêm vào người anh một loại thuốc đặng khiến cơn ngủ càng sâu, càng kéo dài. Đợi đến khi thuốc có tác dụng, cô cùng bố vác anh vào xe, rồi láy thẳng đến bệnh viện lớn. Dịch Dao biết rằng sau khi tỉnh lại anh sẽ tránh mình, nhưng thà rằng như thế còn hơn để anh ở lại cái bệnh viện nhỏ này.
Vừa đến trước cổng lớn bệnh viện Hạnh Phúc, cô liền nhờ bảo vệ cõng anh vào trong, phải cần người to con nhất mới có thể đủ sức cõng anh trên lưng. Bởi vì trời đã gần sáng, cô liền hối thúc Mộng Triết Minh về nhà vì ngày mai còn có cuộc hợp hội đồng quản trị. Ông tuy gật gù đồng ý, nhưng ánh mắt ấy chính là không nỡ.
- Con gái....chẳng phải con hết bệnh rồi sao?
- Con không sao, thật đó. Bố mau về đi.
Ngồi vào xe, đóng hờ cửa kính, ông nói vọng ra.
- Khi nào rãnh, bố sẽ cùng con đến gặp bác sĩ, là bạn của bố, ông ấy chuyên về tâm lý, nên con cứ yên tâm.
- Bác sĩ Mộng, chị mau đến đây đi!
Đưa mắt nhìn về phía phòng cấp cứu, cô vội vàng từ giả Mộng Triết Minh rồi nhanh chân chạy vào trong. Bố cô không vội, ông ở yên tại đấy đến tận khi bóng lưng cô khuất dạng. Nhìn con gái trưởng thành theo cách khắc nghiệt, Mộng Triết Minh lại tự thấy hận chính mình. Vì chuyện của người lớn, vì không có bản lĩnh bảo vệ cuộc sống hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tia-sang-trong-toi/3037532/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.