Một nhóm bác sĩ khoảng hơn mười người liền thi nhau rời khỏi lều khi nghe tiếng gọi của Dịch Dao.
Họ nhanh tay đỡ lấy Dương Nhất Kiệt - người đang kiệt sức vì mất máu. Trước khi được người ta dìu vào trong, anh đưa mắt nhìn cô. Ánh mắt vốn muốn nói nhiều điều, nhưng sức khỏe thì không cho phép.
Đôi môi tái nhợt, Nhất Kiệt lấy hơi từ bụng, giọng anh khe khẽ.
- Dịch D--
- 'Mau đi lấy khăn ấm và dụng cụ phẫu thuật đến đây!', cố nén cơn đau ở vai sau và chân, Dao vội cướp lời anh.
Không ai trong số họ tin tưởng năng lực của cô, ngoài trừ bác sĩ Trần - cậu trai trẻ được cô khích lệ tối hôm qua, và cũng là người luôn phải hứng chịu những cơn thịnh nộ từ tiền bối. Trong những lần bị sỉ vả, chưa một lần nào Dịch Dao mắng cậu một lời. Đó là lý do cậu đã chọn ngồi cạnh cô vào đêm qua.
Một bác sĩ nữ đưa ánh nhìn tỵ nạnh nhìn cô rồi lên tiếng, âm giọng không hài lòng.
- Bác sĩ Triết là tay mổ giỏi nhất, nhưng giờ không có ở đây. Ai có thể thay anh ấy chứ?
Dán mắt vào vết đạn bắn trên cánh tay Dương Nhất Kiệt, Dịch Dao không ngước mặt nhìn người đứng cạnh.
Cô từ tốn.
- Tôi sẽ làm. Tôi sẽ thay bác sĩ Triết.
Tiến đến gần anh, vị bác sĩ đó đột nhiên lên giọng bất bình.
- Nhưng bác sĩ Dương--
- 'Cứ để bác sĩ Mộng làm...', yếu sức, Nhất Kiệt lên tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tia-sang-trong-toi/3037511/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.