Trước khi mặt trời lặn hoàn toàn thì hai người đã có mặt ở nhà họ Phùng.
“Mọi người làm gì vui thế?”
Vừa bước vào nhà, Nhiếp Cảnh Thiên và Phùng Y Nguyệt đã nghe thấy tiếng cười vang lên không ngừng.
“Hai đứa vừa về à? Mau vào đây chơi cùng mọi người nào…”_Tần Y Tịnh thấy con về thì vui vẻ đón chào.
Anh và cô chào hỏi người lớn, sau đó hòa vào bầu không khí vui vẻ cùng mọi người.
“Mọi người đang làm gì vậy ạ?”_Phùng Y Nguyệt ôm lấy cánh tay mẹ, nũng nịu hỏi.
“Haiz…có làm gì đâu, chẳng qua nhà mình có người không được thông minh vừa làm vợ giận thôi…”_Tần Y Tịnh giọng điệu có phần khinh bỉ, liếc nhìn con trai.
Nhìn theo ánh mắt mẹ, cô liền hiểu người kém thông minh trong miệng bà là ai.
“Mẹ à, trong nhà chúng ta có người phải chịu nhiều áp lực, mệt mỏi lắm đó mẹ…”
Phùng Vĩnh An thấy cô nhìn về hướng mình liền vui vẻ, trong mắt đầy mong chờ sẽ được em gái nói giúp nhưng không ngờ…
“Ai thế?”
Tần Y Tịnh biết người con gái muốn đề cập là ai nhưng vẫn làm như mình không biết.
"Là chị dâu đấy mẹ, con biết chị ấy đã phải mệt mỏi lắm khi phải ở cùng anh trai…
Chị ấy nhiều lần muốn rời đi nhưng vì muốn được kề cạnh bên gia đình chúng ta nên chị đã cố gắng nhắm mắt cho qua…"
Sau đó là những câu từ “trìu mến” từ Phùng Vĩnh An phát ra. Mọi người đều thấy thỏa mãn khi thành công chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tia-nang-nho-am-ap-cua-nhiep-dai-thieu-gia/3480368/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.