Sáng sớm hôm sau, Nhiếp Cảnh Thiên dậy từ rất sớm, anh vệ sinh cá nhân rồi đi loanh quanh trong phòng tập thể dục, sau đó lại lên giường nằm ôm Hạ Y Nguyệt thỏa mãn…
Khoảng bảy giờ, cửa phòng bệnh đột nhiên được mở ra, bước vào là Lý Hoài Diễm cùng Nhiếp Cảnh Bình.
Khi nhìn thấy Lý Hoài Diễm, Nhiếp Cảnh Thiên như bị điểm huyệt, anh cứng đơ người…đến ngồi dậy cũng khó khăn.
“M…m…mẹ? Là…mẹ…sao?”_Nhiếp Cảnh Thiên mấp máy môi, chữ được chữ không.
“Ừm…là…mẹ…đây!”
Nghe chính miệng Nhiếp Cảnh Thiên gọi mình là mẹ, Lý Hoài Diễm không kìm được nước mắt, bà từ từ bước đến cạnh Nhiếp Cảnh Thiên…hai mẹ con xúc động ôm chặt lấy nhau…
Cậu con trai sau bao năm rời xa khỏi vòng tay ấm áp của mẹ, nay may mắn được cảm nhận lại hơi ấm ấy cũng không kìm được mà rơi nước mắt.
Bây giờ Nhiếp Cảnh Thiên mới chú ý đến người đàn ông ở cạnh bà.
“Đây là ai thế mẹ?”_Nhiếp Cảnh Thiên khẽ lau nước mắt, hỏi.
“Đây là ba…ruột của con!”
Lý Hoài Diễm ngồi xuống bên cạnh, kéo Nhiếp Cảnh Bình đến giới thiệu với anh.
“Ba ruột…?”
Nhiếp Cảnh Thiên không tin vào những gì mình nghe thấy, anh liếc nhìn người đàn ông cao lớn này.
Vô tình bắt gặp ánh mắt ông, ánh mắt chứa đầy một loại tình cảm mà anh không lý giải được, nhưng Nhiếp Cảnh Thiên cảm nhận được nó dành riêng cho mình…nó khiến con tim anh nhói lên…
Lý Hoài Diễm thuật lại nguồn gốc sự ra đời của Nhiếp Cảnh Thiên cho anh nghe…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tia-nang-nho-am-ap-cua-nhiep-dai-thieu-gia/3343347/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.