"Cô nghe đủ chưa?"
Hạ Y Nguyệt ngước lên nhưng chẳng thấy ai, không khí sau lưng bỗng nặng nề hẳn đi, cô quay người lại.
"Anh đứng đây từ khi nào thế?"_Hạ Y Nguyệt như có như không hỏi.
"Cô đứng đây làm gì?"
Thấy Nhiếp Cảnh Thiên bơ câu hỏi của mình, cô vẫn bình tĩnh đáp lời.
"Tôi cũng không biết nữa...chắc là muốn gặp anh"
"Gặp tôi? Gặp tôi để làm gì?"
"Anh..có vẻ rất hận..cha mình?"_Hạ Y Nguyệt e dè hỏi.
"Đây không phải là chuyện của cô"_Nhiếp Cảnh Thiên đen mặt trả lời.
Chớp mắt thấy anh sắp quay người rời đi, cô liền kéo tay chạy đến chắn trước mặt anh.
"Ê khoan..khoan đã, tôi muốn giúp anh, tôi muốn hợp tác với anh"
"Giúp tôi? Cô thì làm được gì chứ?"
"Anh muốn tôi làm gì cũng được"
Nhiếp Cảnh Thiên thấy Hạ Y Nguyệt kiên định như thế đâm ra bất ngờ.
"Cô..sao lại kiên quyết như thế?"
"..."
"Cô có thù hằn gì với ông ta sao? Hay cô...hận ông ta?"
"Phải nói là hơn cả hận..mới đúng"
Nhiếp Cảnh Thiên ngạc nhiên khi thấy được sự cuồng bạo trong mắt Hạ Y Nguyệt, một ngọn lửa mạnh mẽ có thể thiêu rụi tất cả mọi thứ.
"Dựa vào đâu tôi phải..hợp tác với cô"
"Tôi..."
Cảm nhận được sự khinh thường của anh, cô bất chợt cứng người.
"Tôi không có dư thời gian để chơi trò hợp tác với cô đâu"_Nhiếp Cảnh Thiên nở nụ cười chế giễu, quay người bước đi.
...
"Đúng là tên đáng ghét sẽ chẳng bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tia-nang-nho-am-ap-cua-nhiep-dai-thieu-gia/2750275/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.