🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi cứ cắm đầu cắm cổ mải miết chạy. Có điều còn chẳng chạy được bao lâu tiếng bước chân đã như sắp tới gần. Tiếng mấy gã đàn ông vang lên trong cánh rừng:

– Nó đây rồi, nó đây rồi.

Nghe đến đây tôi cũng bủn rủn cả người, tôi dồn hết sức hết lực mà chạy. Chạy mãi, chạy mãi, dù vấp ngã xuống máu túa ra, dù những đám cỏ may bám đầy người tôi vẫn mặc kệ đứng lên chạy tiếp. Thế nhưng dường như trời lại phụ lòng người, tiếng người dồn dập mỗi lúc một gần. Đám người kia toàn trai tráng khoẻ mạnh đầy sức lực, chẳng mấy chốc đã túm được tôi. Tôi vừa giãy giụa vừa gào lên chỉ mong có ai đó có thể thấy mà cứu lấy tôi. Nhưng rồi tất cả chỉ là hi vọng mỏng manh, giữa chốn rừng sâu hẻo lánh tôi như con thú hoang bị đám thợ săn bắt, giây phút này tôi cũng hiểu ra mình đã không còn đường sống nữa. Đám người của mụ béo bóp chặt miệng tôi rồi lôi tôi trở lại căn nhà kinh tởm kia. Hai tay hay chân tôi đều bị trói chặt, một thằng đẩy mạnh tôi xuống nền đất rồi rít lên:

– Con đĩ này mày dám bỏ trốn à? Mày giỏi lắm, mụ Hoa, vẫn xử như cũ chứ? Mụ Hoa nhìn tôi, hai con mắt sắc như dao lam hất hàm đáp:

– Lôi cả con Hiền ra đây.

Lúc này dù mồ hôi tôi đã chảy xuống mắt cay xè nhưng tôi vẫn thấy cái Hiền cũng bị trói lôi ra, khoé môi nó có máu rỉ như thể vừa bị ai vả. Mặt nó còn in hằn năm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tia-nang-cuoi-duong/4176150/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.