Chấn động dâng lên từ đáy lòng tất cả những ai có mặt. Khắp thảo nguyênlặng như tờ, mấy vạn người ngây ra nhìn Hô Vô Nhiễm ôm ngực ngã ngửa,nét mặt đượm nụ cười bình tĩnh...
Hành động của Hồng Cầm vượtkhỏi dự liệu của tất thảy. Theo đề nghị của Thiết Soái lúc trước, lấyước hẹn mười chiêu giết Hô Vô Nhiễm làm yếu tố quyết định, hiện tại y đã chết nhưng không phải do ông ta giết...
Hồng Cầm hướngánh mắt lạnh lùng nhìn Thiết Soái, định lên tiếng nhưng chỉ mỗi khóe môi lay động. Tự tay giết người tâm ái, trái tim nàng cũng chết theo.
Thiết Soái nhìn Hồng Cầm và thi thể Hô Vô Nhiễm chằm chằm, đột nhiên ngửa mặt cười vang: "Ta tung hoành trên đại thảo nguyên nhiều năm, có bao giờlại để chút gian kế cỏn con này đắc thế." Mắt ông ta lộ ra thần sắc cựckỳ phức tạp, song thương hợp nhất, chỉ lên trời quát lớn: "Thiết Huyếttướng sĩ nghe lệnh, dốc hết tốc lực tiến quân, trong mười ngày công hạTỵ Tuyết thành!"
Hồng Cầm rúng động toàn thân, nhìn vào mục quang lạnh lùng của Thiết Soái với vẻ không tin được, bên tai nàng vang vangtiếng ba vạn Thiết Huyết đại quân đồng thanh gầm lớn, tiếng vó ngựa rộnràng cuốn lên cát bụi, đổ về phương hướng Tỵ Tuyết thành.
Nàng không gượng nổi nữa, trước mắt tối sầm, ngã lên thân thể còn nóng của Hô Vô Nhiễm...
Trời xanh, thảo nguyên, đại mạc, sa đạo, lưu sa, đàn sói, Thiết Soái, đạiquân... trong óc nàng lóe lên những biến cố xảy ra, tất cả đều như trong mộng, không hề chân thật...
Sau cùng, ký ức dừng lại ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ti-tuyet-truyen-ky/60057/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.