Cặp mắt Cát Tương Quân ửng đỏ:’’Là Tiểu Chung nói với ngươi?’’
Tiền cô cô khẽ hất cằm:’’Ngươi nghĩ, Tiểu Chung sẽ ở sau lưng ngươi nói những lời này? Nếu như nàng biết việc này, ta cũng sẽ không nhúng tay vào. Ngươi cho là tại sao ta phải quay về cung? Chẳng lẽ ta không sống nổi ở bên ngoài à?""
Cát Tương Quân nghĩ đến một khả năng đáng sợ, nhưng vẫn không chịu tin:’’Chẳng lẽ không phải là bệ hạ cần ngươi giúp một tay ư?’’
Tiền cô cô nhìn nàng bằng ánh mắt thương hại:”Đúng là bệ hạ cần ta giúp đỡ, chỉ là không phải là vì chính hắn, mà là vì Tiểu Chung. Ngươi cho là ngươi làm ra loại chuyện đó, rồi chạy ra ngoài nhận sai với bệ hạ là xong rồi sao? Chẳng phải, hắn không đuổi ngươi, là bởi vì không muốn khiến cho Tiểu Chung đau lòng, bảo ta quay về cung, là bởi vì không tin tưởng ngươi nữa. Ngươi còn muốn tìm chỗ chết nữa sao?’’
Bệ hạ đã biết! Hắn không tin nàng nữa! Hắn rất ghét nàng! Sắc mặt Cát Tương Quân trắng bệch trong nháy mắt, chút may mắn còn sống kia cũng biến thành tuyệt vọng và sợ hãi, hai chân nàng mềm nhũn, quỳ rạp xuống trước mặt Tiền cô cô, khóc nức nở thành tiếng:’’Cô cô, cô cô tốt, xin ngài tha cho ta, ta sai rồi, ta đã bị quỷ mê hoặc đầu óc, ta chưa từng nghĩ sẽ hại nàng, nếu không ta cũng sẽ chẳng chủ động tìm bệ hạ nhận tội, ta chỉ là, ta chỉ là...’’
Nàng ta không nói nên lời, vừa xấu hổ vừa hổ thẹn mà khóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ti-tra-hoang-hau-be-ha-xin-ha-hoa/2106783/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.