Chung Duy Duy không nhìn thấy cảnh khó coi trong dự kiến, kìm lòng không đậu bình tĩnh lại, bước nhanh đi vào, một mực cung kính hành lễ:’’Bệ hạ bớt giận, ngài không cần thử, thần biết ngài có thể, thần cũng biết tội rồi.’’
Con mắt liếc nhìn hai bên, không thấy Vi Nhu, liền đoán là đã xong chuyện, trốn mất vào bên trong.
Nàng không hiểu được trình tự tý tẩm thừa sủng cụ thể là như thế nào, bởi vì Trọng Hoa không làm thái quá, liền quyết định thể hiện khá một chút, để tránh khỏi chọc giận hắn, đích thực làm ra cái chuyện gì khiến người khác không chịu nổi. Liền đàng hoàng hỏi hắn:’’Bệ hạ có gì phân phó? Thần nhất định tận tâm tận lực làm tốt vì ngài.’’
Trọng Hoa tức giận đưa tay:’’Cầm đến!’’
Chung Duy Duy không hiểu, trái lại lui về sau một bước:’’Thỉnh bệ hạ chỉ rõ.’’
Trọng Hoa nhảy lên, thô lỗ tự mình cướp đi trang giấy trong tay nàng, bắt đầu nhìn, vẻ mặt bỗng nhiên biến đổi, nghiến răng xé nát bức thư pháp nàng đắc ý nhất kia, lại vò thành một cục, hung hăng nện trên mặt đất, đi nhanh ra ngoài, lúc đi qua bên người Chung Duy Duy, ác ý đụng vào nàng.
Chung Duy Duy nhanh nhẹn né tránh, lòng bàn chân trượt một cái, suýt nữa ngã sấp xuống, hoảng hốt túm lung tung một thứ, đúng lúc bắt được tay áo của Trọng Hoa. Trọng Hoa từ trên cao nhìn xuống nhìn về phía nàng, ánh mắt nguy hiểm lại đáng sợ, cơ hồ là giận đến muốn xé nàng thành từng mảnh nhỏ.
Nóng nảy thế này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ti-tra-hoang-hau-be-ha-xin-ha-hoa/2106731/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.