Trong Thanh Tâm điện đèn đuốc rực rỡ, cung nhân ra ra vào vào đâu vào đấy, Trọng Hoa đã đứng dậy, rất nhanh thì sẽ phải đi lâm triều. Chung Duy Duy đỡ chân tới ngoài Thanh Tâm điện, quỳ xuống, lớn tiếng nói:’’Tội thần Chung Duy Duy, hướng bệ hạ thỉnh tội. Cầu bệ hạ khai ân, đem di chỉ tiên đế trả lại cho thần, cho phép tội thần từ quan về nhà.’’
Lúc này ngược lại không ai đi đến cản nàng, nhưng cũng không ai quan tâm đến nàng. Mùi thơm của thức ăn từ trong điện truyền tới, lại chui vào trong xoang mũi của Chung Duy Duy, đó là đồ ăn sáng Trọng Hoa đang dùng. Bụng Chung Duy Duy không bị khống chế kêu một tiếng, ở nơi yên tĩnh sáng sớm này có vẻ đặc biệt lớn tiếng, Chung Duy Duy vô cùng căm ghét khứu giác mình nhạy bén, hận không thể bỏ đem mũi bỏ đi mới tốt.
“Ba ba’’ có người đánh hai cái chưởng, này có nghĩa là Trọng Hoa sắp đi khỏi.
Chung Duy Duy vội vã quỳ thẳng thân thể, đợi đến khi cửa vừa mở ra, thì lại la lớn:’’Cầu bệ hạ đem di chỉ tiên đế trả lại cho tội thần!’’
Trọng Hoa mặt không thay đổi đi xuống bậc thang, như không nhìn thấy mà từ bên người nàng đi qua. Long liễn đang đỗ cách đó không xa, chỉ cần hắn ngồi lên, nàng liền đừng mong đuổi theo hắn, có lẽ cái chờ đợi này, vừa một ngày một đêm.
Tận dụng thời cơ mất rồi sẽ không trở lại, Chung Duy Duy khẽ cắn môi, chợt nhào tới, ôm lấy đùi Trọng Hoa:’’Bệ hạ, bệ hạ, nhị sư huynh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ti-tra-hoang-hau-be-ha-xin-ha-hoa/132475/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.