Trường Uyên cũng không biết Nhĩ Sanh có bị nhiễm thi độc hay không. Những lời kia của nàng, nói là để biện minh nỗi sợ biến thành cương thi chi bằng nói là để biện minh cho sự sợ hãi bị hắn bỏ lại. Hắn nghe mấy kẻ tu tiên kia nói …. bị cắn mới biến thành cương thi, Nhĩ Sanh chỉ là bị não tương của cương thi văng trúng, như vậy cũng sẽ bị thi biến sao ?
Hắn nhắm mắt dưỡng thần, chờ hơi thở Nhĩ Sanh dần dần trầm ổn, trong lòng biết chắc nàng đã ngủ say mới kéo tay nàng ra, nương nhờ tia lam quang từ kết giới tán ra xem xét kĩ một lượt. Hắn phát hiện, trong lòng bàn tay nàng có một cục gì đó màu đen đang rục rịch chuyển động, giống như là có con côn trùng nào đó đang di chuyển dưới da.
Xem tình trạng hiện tại, thứ này rất giống với “Cổ” mà Ti Mệnh thường nhắc đến trong mấy câu chuyện xưa.
Hắn ấn nhẹ xuống, chỉ thấy vật kia mãnh liệt rung động một trận, Nhĩ Sanh ngay lúc đó khẽ rên lên một tiếng đau đớn, dường như là cực kỳ không thoải mái.
Quả nhiên là cổ. Trường Uyên nhíu mày. Nhĩ Sanh nói nàng nổ rớt đầu một khối cương thi, nếu có nhiễm bệnh cũng sẽ là nhiễm thi độc, tại sao lại biến thành trúng cổ thế này ?
Trừ phi …. Căn bản là chẳng có thi độc gì hết, những cỗ cương thi kia chính là để tạo ra cổ trùng.
Nếu thật là cổ trùng, như vậy ắt phải có kẻ đứng sau không chế cổ. Trận bệnh dịch này căn bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ti-menh/116501/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.