” Xin lỗi, có thể hỏi một chút… Đồng bạn của chúng tôi đã làm gì để cho ngươi tức giận như vậy? ” Túy Vô Dạ thấy Ngô Mân Ưng thần sắc mơ hồ mang theo căm giận, hắn không khỏi ẩn chứa nụ cười bên môi, làm bộ thấp thỏm hạ giọng hỏi.
“Tối hôm qua hắn đã giết hai huynh đệ của chúng tôi, trong đó có một người thậm chí còn bị hắn khoét lấy mất con ngươi. ” vừa nhắc tới chuyện này Ngô Mân Ưng không nhịn được cắn chặt răng, trong lòng vẫn còn chút tiếc nuối. Vân Phàm là người hắn vô cùng coi trọng, là một mầm mống tốt, nhưng lại bị giết như vậy.
Khoét lấy con ngươi? Tưởng Lạc sửng sốt một chút, nó nhìn Túy Vô Dạ một cái, dường như không nghĩ tới đồng bọn của hắn sẽ làm ra loại chuyện đáng sợ này.
Phát giác tầm mắt của Tưởng Lạc, Túy Vô Dạ rũ mí mắt xuống khinh miệt bĩu môi, nếu không phải chung quanh còn có nhiều họng súng đều hướng về phía hắn, mới làm cho hắn buông tay bày tỏ sự vô tội.
Khoét mất con ngươi tính là gì, cái này đối với lão đại mà nói cũng chỉ là một trò trẻ con, được chứ.
“Nếu như các người là đồng bọn của hắn thì nhất định phải đi theo chúng tôi một chuyến. ” Ngô Mân Ưng mặt đầy hung ác đưa tay ra, lập tức có người xông lên đè chặt hai cánh tay của Túy Vô Dạ cùng Tu Tề lại.
Tu Tề thoạt nhìn có chút không nhịn được nửa, nhưng mà hắn cũng không nói gì, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyet-tien-hoa-khi-ban-gai-toi-la-zoombie/2047827/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.