Trong rừng rậm âm u không nhìn thấy ánh mặt trời, từng đợt khí tức tanh hôi phát ra làm người ta nôn mửa. Ở đâu cũng có thể nghe được tiếng Zombie gầm nhẹ, làm cho da đầu tê dại từng cơn.
Nhưng mà thứ càng khiến người ta sơ hại không phải là những con Zombie du đãng này, mà là một người đàn ông.
Người đàn ông kia đang ngồi xổm bên cái bao bố rách nát, ôn nhu lẩm bẩm cái gì đó, khuôn mặt kia tựa như đang cùng người yêu nói lời ngọt ngào động lòng người.
“Em có đói không? ” thanh âm của anh thành thục, khàn khàn, nghe rất êm tai.
Mà ở trước mặt anh trừ cái bao bố rách nát hơi nhúc nhích ra căn bản không có ai cả.
“A. “ Âm thanh của anh chợt có chút ảo não vỗ nhẹ xuống trán của mình, đưa tay thận trọng cởi nút thắt của chiếc túi.
Thoáng cái ba lô đã được mở ra, một cái đầu Zombie mục nát từ trong túi lồi ra, tóc bẩn thỉu sền sệch dinh dính ở trên mặt của nó, khiến người không biết rõ ngũ quan của nó, nhìn qua càng kinh sợ.
“Lam Lam, có còn nhớ anh không, anh là Mặc Văn. ” Mặc Văn cười ôn nhu, vén mái tóc sền sệt của Zombie ra sau tai, giọng nói ôn nhu nhưng lại mang vài phần mất mác, “Em hẳn là không nhớ anh…”
Con Zombie tựa hồ là ngửi thấy mùi thịt trên người nhân loại phát ra, nàng gào thét dữ tợn một tiếng há miệng ra liền hướng về phía cánh tay của Mặc Văn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyet-tien-hoa-khi-ban-gai-toi-la-zoombie/2047794/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.