Sau khi ăn trưa xong, Diệp Khinh Chu đã thúc giục Âu Dương tranh thủ thời gian đi mua thuốc bổ giúp nàng, nàng đã tính qua rồi, ở bệnh viện thêm mấy ngày, không chỉ đối mặt với nguy cơ bị sa thải, mà phải sống chung dưới một mái hiên với Kiều Lạc, sau khi miệng vết thương của mình bị nứt ra như thế, hầu như mỗi ngày anh ta lại lượn qua chỗ nàng tới bốn năm lần, với lý do rất chính đáng là xem xét bệnh tình.
Đã như vậy, Diệp Khinh Chu quyết định khiêu chiến với khả năng tự hồi phục như Tiểu Cường của sinh mệnh, sau khi mổ ruột thừa một tuần tất sẽ ra viện.
“Khụ…”Dù Âu Dương không đành lòng, nhưng vẫn nén không được phải cắt lời nàng: “Loại tiểu phẫu này vốn rất bình thường…”
Diệp Khinh Chu thoáng cười nhạt một cái, sau đó tiếp tục liệt kê danh mục các loại thuốc bổ: “Nhân sâm, đông trùng hạ thảo, huyết yến, dầu tuyết hàu, đúng rồi, lại còn thuốc bổ, cũng có tác dụng tương đối với sự khép lại của miệng vết thương.”
“… “Âu Dương nhìn nàng với vẻ mặt đen xì, Diệp Khinh Chu lại nói tiếp: “Lại còn sữa ong chúa, nhất định phải mua loại đắt tiền nhất, còn gì nữa nhỉ?”Nàng ta vừa nghiêng đầu vừa tự hỏi.
Âu Dương không nhịn được liền nói leo: “Còn thiếu “ba roi”là chưa mua thôi”
“A a a “Diệp Khinh Chu không chút nghĩ ngợi lập tức nói: “Vậy cũng mua luôn đi.”
Âu Dương bị đánh bại hoàn toàn, cố gắng ngậm miệng lại, nuốt nước bọt nói: “Cậu còn tiền không? “
“Có chứ..”Diệp Khinh Chu nói: “Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyen-toi-dau-cau-tu-nhien-thang/67193/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.