Trong phòng mờ tối, ánh trăng lung linh xuyên qua bức rèm cửa khép hờ, làm nổi bật khuôn mặt trắng của Kiều Lạc, mái tóc ngắn bù xù, cùng với khóe miệng cười ngạo nghễ, cả người anh ta tỏa ra không khí nguy hiểm khôn lường
Anh ta nói “Anh muốn em”
Diệp Khinh Chu nuốt nước miếng, chớp chớp mắt, như vẫn tiếp tục chờ đợi.
Thấy nàng không nói gì, Kiều Lạc nhướng mày, có ý đợi nàng trả lời.
Nhưng Diệp Khinh Chu chỉ chớp mắt, lại có vẻ như đang chờ anh nói tiếp.
Kiều Lạc lại khẽ chau mày, tiếp tục chờ nàng.
Diệp Khinh Chu lại tiếp tục chớp mắt, Kiều Lạc lại tiếp tục nhăn mày.
Rốt cục bạn Kiều không nhịn được ho khan một tiếng,”Không phản đối à?”
Nghe xong lời này, Diệp Khinh Chu ngạc nhiên,”Không phải anh còn chưa nói hết sao?”
“Chưa nói hết?”, Kiều Lạc ngẩn người.
“Đúng vậy!”Diệp Khinh Chu xòe tay chăm chỉ đếm,”muốn em đưa tiền tiêu vặt, muốn em sáu giờ sáng phải ra khỏi giường, muốn em đi mua đồ cho anh ……”Nàng kể liền một hơi, cuối cùng ngẩng đầu chăm chú nhìn anh,”Hôm nay lại muốn em …?”
Kiều Lạc sững sờ, khóe miệng hơi nhếch lên, chỉ là lần này nụ cười có chút xấu hổ.
Anh ta muốn nàng, muốn nàng làm gì chứ?
Đối với sự sai bảo của anh, Diệp Khinh Chu đã sớm tập thành thói quen, chính là rõ ràng hôm nay anh còn chưa nói hết, nàng vốn không có khả năng đọc tâm giống như anh, làm sao biết được anh muốn cái gì ở nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyen-toi-dau-cau-tu-nhien-thang/2385783/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.