Sáng sớm hôm sau, Kiều Lạc bảo anh nghỉ làm, cùng Diệp Khinh Chu đi phố mua sắm gì đó, ai đó lập tức lắc đầu lia lịa: “Không được đâu nha, không được, em là người đang xin nghỉ bệnh, đi dạo phố nhỡ gặp đồng nghiệp, người ta ai cũng đi làm em lại đi dạo phố là không được đâu!”
Ánh mắt lạnh lùng của Kiều Lạc thoáng quét qua: “Người ta ai cũng đi làm, làm sao biết em đi dạo phố?”
“Tóm lại là không thể.”Diệp Khinh Chu kiên quyết nói,”Dù xác suất chỉ một phần vạn thôi, cũng không thể mạo hiểm!”
Kiều Lạc khẽ cười nham nhở, đột nhiên xích tới gần nàng,”Nếu không đi ra ngoài vận động, vậy ở trong nhà vận động nha! Vậy nhé? Tiểu Chu.”
Thân thể Diệp Khinh Chu lập tức cứng đờ: “Chúng ta đi thôi!”
Đồng ý đi rồi, Diệp Khinh Chu chỉ đành phải đi thay quần áo, chuẩn bị đi, Kiều Lạc liếc nàng: “Ăn mặc thế này đi ra đường à?”
“Làm sao vậy?”Diệp Khinh Chu cúi đầu nhìn trang phục rất đúng tiêu chuẩn, T-shirt màu trắng, quần bò lửng, cộng thêm giày đế bằng.
“Bình thường đi làm mặc cái gì?”Kiều Lạc hỏi.
“Cứ như vậy, T-shirt hoặc là áo sơmi……”Tay nàng khẽ ra hiệu ngang đầu gối: “Váy hoặc quần dài tới đây.”
Kiều Lạc nhìn kiểu mặc cứng nhắc của nàng, nhịn không được nói: “Lần trước đi xem mắt không phải mặc váy sao?”
“Đó là tình huống đặc biệt thôi ……”Diệp Khinh Chu trả lời: “Bình thường mặc nhiều quá không hay lắm, đi làm mà, còn phải làm việc mà! Hơn nữa mặc ít quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyen-toi-dau-cau-tu-nhien-thang/2385752/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.