Động tác nhấc chân của cô dừng lại, Vãn Chu suy nghĩ một lát rồi xoay người bước vào bóng râm bên kia cánh cửa.
Dường như bước đi này biểu thị rằng cô đang từ ánh sáng bước vào bóng tối.
Cô đi đến bên trái người đàn ông, quỳ trên bồ đoàn trước mặt Dược Sư Phật đứng đầu thế giới Tịnh Lưu Ly.
Cô không biết vị Phật nào tương ứng với tên nào, trong mắt cô dường như tất cả các vị Phật đều giống nhau.
Vãn Chu quay lại thoáng nhìn người đàn ông đang ngồi. Anh vẫn không động đậy, trước tấm bồ đoàn được bày một quyển kinh Phật, trông nét chữ hẳn là anh tự tay chép lại.
Cô không nhìn anh nữa, chắp tay thành tâm cầu khấn.
Cô mong cho gia đình sớm trả hết nợ, mẹ cô mau khỏi bệnh.
Giang Yến không chịu nổi sự quấy nhiễu từ những khoản nợ này nên trước đó đã bị xuất huyết não nhẹ. May mà bà nhanh chóng được phát hiện và đưa đến bệnh viện điều trị, nhưng bác sĩ nói khả năng cao sẽ tái phát nên bình thường bà phải chú ý nghỉ ngơi.
Sau khi cầu nguyện, Vãn Chu thực sự không khỏi tò mò, anh thực sự rất điển trai, hơn hẳn những nam sinh cô từng gặp trong trường.
“Anh cũng là họ hàng của nhà họ Giang sao?” Cô khẽ hỏi, không dám phá vỡ sự yên tĩnh bên trong chùa.
“Em là con cái của gia đình nào vậy?” Người đàn ông hỏi ngược lại cô thay vì trả lời câu hỏi của cô.
“À, mẹ em tên Giang Yến, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyen-dem-ben-vang/3585447/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.