Lúc tắm, Giang Độ luôn không hiểu sao lúc này trong lòng anh như bốc lên một ngọn lửa, muốn bình tĩnh nhưng lại không thể, chỉ muốn trút ngọn lửa quá nhỏ đến mức không thể bốc cháy này ra.
Cực kỳ khô nóng.
Sau khi tắm xong, anh bước ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy Vãn Chu đang lặng lẽ vùi mình trên ghế sofa đọc tài liệu lịch sử dưới ánh đèn vàng, khác xa với hình ảnh người vừa sợ hãi vừa lo lắng cách đây hai tiếng trước.
Những ngón chân nhỏ nhắn trắng ngần trên chiếc ghế sofa màu đen trông thật dễ thương, vẫn đang khẽ cử động. Mái tóc mềm mại mới gội của cô buông xõa trên vai một cách tự nhiên, mang lại cho cô vẻ bình yên và tĩnh lặng.
“Bùm”, đám lửa này lập tức bị châm ngòi.
Anh sải bước tới, đưa tay khép máy tính lại và đặt nó lên bàn trà, rồi nhìn vào đôi mắt bối rối của Vãn Chu và cúi đầu hôn cô.
Vãn Chu sửng sốt trong giây lát, nhưng không e thẹn như thường ngày mà nghênh đón một cách nồng nhiệt.
Hiện giờ cô cũng cần trút bỏ nỗi khủng hoảng đang tích tụ trong lòng, bởi lẽ cô sợ sẽ giẫm lên vết xe đổ.
Chẳng bao lâu, Vãn Chu đã bị lột trần, bộ đồ ngủ và đồ lót bị tùy tiện ném sang một bên. Giang Độ nằm sấp trên người cô, “chăm bón” một cách chậm rãi. Anh liếm khắp bộ ngực sữa của cô, đầu vú bị cắn đến mức run rẩy cương cứng.
Môi Giang Độ dần đi xuống rốn cô, liếm quanh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyen-dem-ben-vang/3585441/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.