Khi Vãn Chu bắt đầu khôi phục ý thức, cô cảm thấy toàn thân đau nhức.
Cơn đau ở chân, bụng, đầu và đặc biệt là ở tay của cô thật khủng khiếp. Không dám cử động, cô cảm giác như có một thanh kiếm nhỏ sắc bén mọc ra từ cánh tay trái của mình đâm vào xương thịt và đầu cô tạo ra một cơn đau như bị ghim vào tim.
Nhưng cô vẫn chưa tỉnh lại, bác sĩ cho cô uống Pethidine (*) để giảm đau và an thần, cô chỉ ngủ trong trạng thái mê man.
(*) Pethidine hay còn có tên gọi khác là Pethidine hydroclorid là thuốc giảm đau trung ương tổng hợp nhóm opioid, được chỉ định dùng giảm đau với cơn đau vừa và nặng.
Vãn Chu đã được đưa vào phòng riêng do bệnh viện sắp xếp đặc biệt như một phần thưởng khác cho sự xả thân vì nghĩa của cô.
Nhìn Vãn Chu trên giường vì đau mà ngủ không yên, Giang Độ sầm mặt ngồi trên ghế, hồi tưởng lại chuyện vừa rồi.
Sau khi nghe mẹ thuật lại chuyện đã xảy ra, anh lập tức chạy ra khỏi nhà, vượt ba đèn đỏ trên đường, phóng thẳng vào bệnh viện rồi lao ngay đến khoa Cấp cứu.
Trên đường anh còn đi ngang qua con đường nhỏ kia.
Đã một tiếng trôi qua kể từ khi vụ việc xảy ra, gần như cảnh sát đã dọn sạch hiện trường, hình vẽ người bệnh nhảy lầu - dùng một cách thảm thiết nhất để kết thúc cuộc đời mình - đã được vẽ dưới mặt đất bằng phấn.
Vết máu còn chưa được lau sạch hoàn toàn, trên đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyen-dem-ben-vang/3585433/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.