Gần đây trong khoa đang thảo luận về việc cử bác sĩ trao đổi đến thành phố Bắc học tập trong một tuần, cuối cùng bệnh viện quyết định cử Vãn Chu và một bác sĩ nam khác đi.
Trong lúc nhất thời âm thanh chúc mừng Vãn Chu nối liền không dứt.
Vãn Chu thở dài, nhìn thì có vẻ là một chuyện cực kỳ vinh dự nhưng thực ra lại là cực hình. Họ không chỉ phải theo giám đốc bệnh viện trao đổi viết hồ sơ bệnh án mà còn phải viết báo cáo hàng ngày về việc trao đổi để gửi về cho bệnh viện của mình. Dù nhìn thế nào thì cũng thấy giống như chia một người ra làm hai vậy.
Chưa kể hôm qua bác sĩ nam nọ đã tạm thời từ chối vì mẹ anh ta ốm nằm viện nên bây giờ không thể phân thân đi công tác được.
Nỗi khổ gấp đôi được đặt lên vai Vãn Chu.
Ngày đầu tiên tới thành phố Bắc, Vãn Chu vừa xuống máy bay đã đi thẳng đến bệnh viện báo cáo.
May mà bệnh viện có tình người, cho cô nửa ngày để nghỉ ngơi.
Cuộc sống mấy ngày nay của Vãn Chu có thể nói là nước sôi lửa bỏng, ban ngày phải “chạy giường” ở bệnh viện, đến tối phải viết báo cáo ở khách sạn, đầu tóc bù xù mệt mỏi vô cùng.
Thậm chí trước đó cô không thể dành ra được thời gian để ăn tối với đàn anh của mình.
Một người đàn anh thân thiết Vãn Chu quen lúc vào đại học đã đến thành phố Bắc sau khi tốt nghiệp, cô nghĩ lâu ngày không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyen-dem-ben-vang/3585410/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.