” Làm sao vậy? ” Bạch Yến mẫn cảm cảm nhận được ánh mắt của Bạch Vân Tuyết.
” Không có ……” BạchVân Tuyết quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bất tri bất giác một năm trôi qua thật nhanh, trong khoảng thời gian đi đóng phim lại càng cảm thấy thời gian trôi qua nhanh hơn. Người ta nói làm chuyện mình yêu thích sẽ cảm thấy trôi qua nhanh, có lẽ, y thật sự thích đóng phim a. Hiểu được điều này, Bạch Vân Tuyết cảm thấy mình nên bắt đầu học tập nhiều hơn trên phương diện này. Dù sao trên đời này, có thể làmcho mình yêu mến, thật sự không nhiều lắm. Cho nên, một khi yêu mến, trước đừng hỏi vì cái gì, tranh thủ thời gian mà bắt lấy a! Đừng để về sau phải hối hận. Vì vậy, y quay sang Bạch Yến: ” Tối nay ăn cái gì? , đã lâu không được ăn cơm Yến nấu, hảo hoài niệm a ~~”
” Ha ha ….ngươi chỉ biết có ăn thôi! ” tiểu tử này đang trong giai đoạn phát triển. Dạo gần đây, hắn và đạo diễn đều có điểm lo lắng, sợ y lớn quá nhanh, người xem sẽ cảm thấy kỳ quái: Di? Nhân vật nữ nhu mì dường như biến cao a! Vậy thì xấu hổ chết. May mắn, nam sinh cao không quá rõ ràng, mà y cũng mới cao lên một ít thôi ,” Ngươi nha, sau này không thể đóng những bộ phim truyền hình dài tập như vậy nữa.” Cho dù không phải là đệ nhất diễn viên, nhưng cũng là nhân vật trọng yếu. Huống chi, người xem đặc biệt chú ý tới y, cho nên, cứ như vậy là tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-trung-hoa/2817603/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.