Vương Bán Tiên mặt lạnh như tiền, đứng ở một bên không nói gì hết.
Mai Hương bước tới trước mặt Vương Hoa nói :
- Vương Hoa, chúng ta hãy động thủ nha.
Vương Hoa đưa mắt nhìn Võ Lâm Hoàng Đế nói :
- Gia gia!
Võ Lâm Hoàng Đế nói :
- Gia gia nghĩ rằng ngươi phải tự biết nên làm thế nào cho đúng.
Vương Hoa ngẩn người ra tại chỗ ngay, hắn phải làm thế nào đây? Giết ư? Chẳng giết ư? Hắn hoang mang chẳng biết phải làm sao hết, cả một đời hắn chưa bao giờ gặp phải chuyện khó xử như thế.
Mai Hương lạnh lùng gầm lên một tiếng nói :
- Này Vương Hoa, ngươi sợ rồi chăng?
Vương Hoa cười nhạt nói :
- Đúng thế, quả thật ta phải sợ rồi.
- Bất kể thế nào đi nữa, chúng ta cũng phải ra tay thôi.
- Phải, ngươi nói phải.
Vương Hoa lẩm bẩm nói như thế.
Võ Lâm Hoàng Đế nói :
- Này Vương Hoa, hai người vào trong Bảo động thủ đi.
Vương Bán Tiên lạnh lùng nói :
- Tại sao thế?
- Ta không muốn trông thấy Vương Hoa chết trong tay của Mai giáo chủ chút nào hết.
- Thế cũng được.
Vương Bán Tiên cười lạnh lùng một tiếng, rõ ràng hình như y đã tiên liệu được dụng tâm của Võ Lâm Hoàng Đế, đồng thời y cũng nhìn thấy Vương Hoa không thể nào giết chết Mai Hương được hết.
Võ Lâm Hoàng Đế nói :
- Vương Hoa, hai người cứ vào bảo giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-tinh-cau/1867256/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.