Vương Hoa ngẩn người tại chỗ không nói gì hết.
Thư sinh áo xám nói tiếp :
- Việc này do ta mà nên, ta phải đích thân đến gặp y mới được.
Dứt lời, y xoay người bước đi luôn.
Vương Hoa lớn tiếng gọi y lại :
- Khoan đã.
Thư sinh áo xám dừng bước lại, hỏi :
- Ngươi còn điều gì muốn nói nữa?
Vương Hoa nói :
- Ta còn một số việc muốn thỉnh giáo ngươi?
- Ngươi cứ việc nói!
- Chương quan chủ có quen biết ngươi chăng?
- Quen biết chứ!
- Thế hai ngươi là bạn thân rồi?
- Cũng chẳng thân mấy, nhưng y biết tư cách làm người của ta, nhưng mà y chẳng biết người đàn ông đó là ta.
- Lão không trông thấy sao?
- Đúng thế, y không trông thấy vì ta không để cho y trông thấy.
- Tại sao thế?
- Nói cho ngươi biết cũng chẳng hề chi, ta và Vương Thu Bình là một cặp tình nhân đã yêu thương từ thời niên thiếu. Về sau ta vì học võ công mà đã rời khỏi y cả sáu năm trời.
Sau đó y đã lấy Chương Vĩnh Kỳ.
Tám năm sau ta tìm gặp lại y, lúc đó y ở trong Thông Thiên quan. Chiều tối hôm đó ta vì muốn gặp mặt Vương Thu Bình đã thừa lúc Chương Vĩnh Kỳ vắng mặt lẻn vào phòng y.
Hai ta chẳng có niệm tưởng tà dâm gì hết, thế nhưng hai ta có tâm trạng đau thương và buồn bã hết sức.
Ngoại trừ hai ta an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-tinh-cau/1867236/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.