Phụ nhân áo đỏ nói :
- Thế thì ngươi hãy cưới y luôn.
Vương Hoa ấp úng nói :
- Cưới y... thế là...
phụ nhân áo đỏ cười khẩy nói :
- Chớ thế này thế kia làm gì nữa, ngươi bằng lòng không thì nói đi?
Vương Hoa khẽ gật đầu nói :
- Ta đương nhiên bằng lòng.
- Thật chứ?
- Đương nhiên thật rồi.
- Thế thì hay lắm!
Phụ nhân cười đắc ý hết sức.
Vương Hoa cười khẩy nói :
- Việc gì mà hay lắm?
- Ngươi đã bằng lòng cưới y.
Vương Hoa mỉm cười nói :
- Y có bằng lòng như thế chăng?
- Đương nhiên là y phải bằng lòng rồi.
Vương Hoa lắc đầu nói :
- Ta không tin.
- Ngươi không tin ư?
Vương Hoa khẽ gật đầu nói :
- Phải, ta muốn y đích thân đến đây trả lời cho ta nghe.
- Thế thì dễ dàng thôi, ta sẽ mời y vào đây.
- Được, ngươi cứ đi đi.
Vương Hoa cúi đầu bước tới bước lui trong căn phòng xinh xắn này. Hắn đang suy nghĩ phải dùng biện pháp gì để đối phó với Giáo chủ Võ Lâm giáo có lòng dạ cay độc và túc kế đa mưu này mới được.
Hắn phải trị ngay... phải cho y một bài học đau điếng mới xong.
Cuối cùng Vương Hoa đã nghĩ ra một kế... hắn quyết định phải làm như thế mới được.
Chẳng bao lâu, phụ nhân áo đỏ đó đi cùng với Giáo chủ Võ Lâm giáo vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-tinh-cau/1867215/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.