- Xin cậu dẫn cháu đến đó.
- Được!
Điền sư gia dẫn Vương Hoa đi ra hậu thất. Điền sư gia là người từng trải, thấy Vương Hoa đọc lá thư rồi lộ vẻ kinh hãi, sau đó bỗng nhiên đòi gặp Mai Hương, rõ ràng lá thư này có can hệ gì đến Mai Hương chứ không sai chút nào rồi.
Vương Hoa chẳng nói gì hết, y cũng chẳng cần thiết biết để làm gì.
Bấy giờ...
Họ đã đi lên lầu trên. Từ trong một căn phòng hoa lệ vang ra tiếng cười của Chương Linh Linh và Mai Hương.
Họ nghe thấy tiếng chân bước, tiếng cười của họ liền ngưng lại ngay. Chương Linh Linh hỏi :
- Ai đó?
Điền sư gia lên tiếng trả lời ngay :
- Chương cô nương, chính là ta đây.
- Điền sư gia chăng?
- Đúng thế.
- Có việc gì chăng?
Điền sư gia đang định trả lời thì Vương Hoa đã cất tiếng nói trước :
- Ta đến tìm ngươi.
Điền sư gia đưa mắt nhìn Vương Hoa cười nhạt không nói gì hết.
Cửa phòng được mở toang ra, Chương Linh Linh bước mỉm cười nói :
- Cứ việc vào đi!
Vương Hoa mỉm cười nói :
- Hai ngươi hợp dữ nha?
Chương Linh Linh nói :
- Vâng, chúng ta đang nói chuyện thật vui. Mai cô nương, có phải vậy không?
Mai Hương cũng mỉm cười bước ra luôn.
Vương Hoa bước vào phòng, thấy đây là một căn phòng ngủ hết sức hoa lệ. Vương Hoa đưa mắt nhìn một lượt, buột miệng khen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-tinh-cau/1867194/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.