Lão nhân lùn thấp lắc đầu nói :
- Không được, ta vẫn chưa tin tưởng ngươi.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên, nói :
- Thế thì tiền bối bảo vãn bối phải làm sao tiền bối mới tin tưởng đây?
- Mang tánh mạng ngươi ra bảo chứng.
- Thế nào? Tiền bối nói sao?
Vương Hoa kinh ngạc kêu lên một tiếng, mình và lão nhân lùn thấp này chẳng hề quen biết gì hết, tại sao lão bảo mình mang sinh mạng ra bảo chứng để giữ bí mật cho lão.
Lão nhân lùn thấp trịnh trọng nói :
- Ta muốn ngươi mang tánh mạng ngươi ra bảo chứng giữ bí mật cho ta.
- Bí mật gì mà quan trọng đến thế?
- Ngươi có bằng lòng không thì nói?
Vương Hoa bất giác ngẩn người tại chỗ, đương nhiên đây là một việc hắn khó có thể thực hành được, hắn và lão nhân lùn thấp ấy chẳng hề quen biết gì hết, dĩ nhiên không thể tin tưởng lão được. Muôn một lão có âm mưu gì đó, mình há chẳng lọt vào cạm bẩy khó thoát thân ư?
Vương Hoa suy nghĩ đến đây, bất giác hỏi :
- Xin hỏi tôn tánh đại danh tiền bối thế nào?
- Thế nào, ngươi không tin tưởng ta chăng?
- Vâng, vãn bối không thể tin tiền bối được.
- Ngươi không dám dùng tánh mạng ra bảo chứng giữ bí mật ư?
- Vâng, tại hạ xin cáo từ vậy.
Dứt lời, hắn đứng thẳng người lên, toan tung mình chạy đi. Bỗng lão nhân lùn thấp gọi lớn tiếng :
- Hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-tinh-cau/1867170/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.