Chương trước
Chương sau
Hơi nước phủ mờ…
Trong phòng tắm lát cẩm thạch đen, tiếng rên rỉ gấp gáp vấn vít say mê…
Người con trai hai tay chống lên tường phía dưới vòi sen, trên người bộ đồng phục màu lam bám bụi bị xé rách, lộ ra tấm thân trẻ trung mê hoặc…
Hắn dường như không chịu nổi cuồng phong bão táp tới tấp sau lưng, đau đớn mà kêu to.
“A a… Không… Đừng mà… Thả tôi ra…”
“Khốn… Khốn kiếp… Ai kêu tôi đến hả… Rõ ràng là anh nói ống nước bị tắc… Tôi mới đến mà…”
“ “Ống nước” của tôi chính là bị tắc, dịch thể đầy ngập, chật như nêm cối, vậy mới cần cậu, thợ điện nước, phải chịu khó chịu khổ giúp tôi thông một lần mới được…”
“Ai muốn thông cái “ống nước” vừa nhỏ vừa hẹp này hả? Xấu xa! Hạ lưu!” Hắn tức giận mà vặn vẹo dữ dội… Rồi không thèm giữ ý nữa mà chửi ầm lên!
“Cậu nói “ống nước” của tôi vừa nhỏ vừa hẹp á?” Mang trong mình một nửa huyết thống phương Tây, hắn với “ống nước nhỏ” của mình chính là rất tự tin, đời này còn chưa từng chịu sự sỉ nhục như thế, bèn giận dữ mà cười, “Được thôi, hôm nay tôi sẽ khiến cho cậu, cái tên thợ điện nước không biết trời cao đất dày, lĩnh giáo một chút, bị cái “ống nước nhỏ” này cho biết mùi cực khoái…
“Không… Không cần… Aaa…”
Cậu trai đột nhiên bị xoay người lại, cả hai chân bị nâng cao lên áp thân vào tường, cúc huyệt ở giữa hai cánh mông bị cái “ống nước” thô to mãnh liệt xuyên vào thật sâu.
“Trời ạ” Tử huyệt vô cùng mẫn cảm bị đâm một cái, cậu ta bất lực mà thét lên chói lói
“Thế nào, anh thợ điện nước nhỏ *** đãng? Thích lắm hả?”
“Không có… Không có…”
Nhìn hắn còn làm trò giãy dụa vô vị, người kia không vừa lòng mà cắn đầu ngực lộ ra sau lớp áo một cái! “Còn không nhận?”
“Ống nước” từ dưới lên trên dính đầy *** dịch của cậu trai, từng chút từng chút triệt để ra vào ngay giữa hành lang nho nhỏ, điên cuồng tàn sát bừa bãi…
“Aa… To quá… Đâm sâu nữa đi… Aa… Trời ạ… Sâu chút nữa… Sâu thêm chút nữa… aaa… Đâm chết tôi đi…” Cậu trai cong người, không ngừng run rẩy, “ống nước” bên dưới không ngừng phun ra chất lỏng màu trắng, bắn tung toé trên ngực người kia…
Cảm giác được người ở trên ngực mình thích đến ngất đi, người đàn ông lúc này mới cực sảng khoái mà xuất tinh…
Sau khi cẩn thận lau rửa, hắn dịu dàng đưa cậu thợ điện nước nhỏ *** đãng của mình lên giường. Vuốt ve khuôn mặt đáng yêu kia, hắn không khỏi nhớ lại cái đêm hai người gặp nhau…
Đêm đó gió rít lên từng chặp, mưa to đổ ào ào… Mùa hạ chính là đang mang bão đến thăm, tàn phá cái thành phố sầm uất này. Lý Anh Kiệt, người thừa kế của tập đoàn tài chính Trung Anh, tuy là gia tài bạc triệu, giàu có không kể xiết, nhưng hắn dù ở khu nhà cao cấp nhất khu đô thị T, ngự trị tầng cao nhất, vẫn không tránh được sự xâm nhập của cơn bão.
“Cái quái gì thế này…”
Mắt thấy nước trong phòng tắm mãi không chịu chảy, cậu con lai cuả Lý Anh Tuấn nhăn cặp chân mày rậm, không kiên nhẫn đi ra cửa, cầm lấy điện thoại, “Quản lý!”
“Dạ Tổng giám đốc Lý. Ngài có điều gì cần phục vụ ạ?” Thanh âm của nhân viên bộ phận quản lý lễ phép truyền tới.
“Ừm. Đường ống nước phòng tắm chỗ tôi hình như bị tắc, phiền anh tìm ngay người sửa cho.”
“Được, chúng tôi lập tức xử lý.” “Cám ơn.”
Buông điện thoại, Lý Anh Kiệt rót một ly Brandy. “Xem ra đêm nay Lan không tới được rồi…” Đứng ở sát cửa sổ lớn, nhìn ra ngoài gió rít mưa gào, hắn trong lòng có chút dục vọng mà không phát tiết ra được, cảm thấy rất sốt ruột.
“Thật quá vội vàng trở về…”
Tuy rằng mới về nước, nhưng thân là con cả, từ nhỏ đã lấy danh là người nối nghiệp mà không ngừng học quản lí tập đoàn với vô số công ty lớn nhỏ, khi tiếp nhận sản nghiệp là đi ngay vào quỹ đạo, không ngừng nghiên cứu thị trường khắp nơi. Hơn nửa tháng như vậy, bận rộn đến mức không có thời gian rảnh, mà tình nhân của hắn là siêu mẫu Lan cũng không nhanh kết thúc được chuyến lưu diễn nước ngoài. Nên hai người hẹn nhau đêm nay cùng vui vẻ.
“Xem ra là không được rồi.” Trong lúc Lý Anh Kiệt nhàm chán uống rượu thì điện thoại trên bàn đổ chuông. “Tổng giám đốc Lý, vì mưa to quá nên tất cả các thợ điện nước đều không tới được, thật vô cùng xin lỗi, mong Tổng giám đốc Lý thứ cho.” Lời nhân viên quản lý làm bất mãn của Lý Anh Kiệt càng tăng thêm một bậc, nhưng bản chất hiền hoà tao nhã thâm căn cố đế của nền giáo dục Anh quốc làm hắn bình tĩnh, chậm rãi mở miệng.
“Không phải căng thẳng đâu, anh nghĩ lại coi, không có người thợ nào ở gần đây sao?” “Công ty điện nước vùng này cách chúng ta một đoạn, thật sự xin lỗi, Lý tổng giám đốc, chờ mưa gió ngớt một chút, tôi sẽ lập tức gọi họ tới.” “Không cần miễn cưỡng, cứ giải quyết các việc chính đi.” “Cám ơn Lý tổng giám đốc đã thông cảm. Chỉ có điều, nếu ngài thực sốt ruột, ngõ nhỏ đằng sau cao ốc chúng ta có một nhà làm điện nước lâu đời, danh tiếng cũng không tồi, Lý tổng giám đốc có muốn gọi họ đến xem không ạ?” Ngõ nhỏ phía sau…?
Lý Anh Kiệt đột nhiên trong đầu hiện lên hình ảnh cậu bé khoảng mười tuổi…
“Công tử, xin chào.”
Hai ngày trước, Lý Anh Kiệt đi qua ngõ sau cao ốc, một cậu bé diện mạo thanh tú, môi hồng răng trắng từ đâu ào đến trước mặt. “Công tử?” Lý Anh Kiệt phì cười, “Thời đại này còn có người kêu như vậy sao?”
“Đương nhiên không có, nhưng bởi vì công tử bộ dạng tuấn mỹ vô song, sang trọng ngất trời, cực kì giống quý công tử Châu Âu, nên em cầm lòng không đặng mà kêu như vậy.”
“Haha…” Lý Anh Kiệt bị lời cậu nhỏ làm cho cười to.
“Công tử, xin hỏi anh sống gần đây sao?” “Đúng vậy, anh sẽ ở cao ốc kia.” “Thật tốt quá! Đây là danh thiếp của nhà em, về sau nếu anh có rắc rối gì về điện nước, chỉ cần gọi điện, lập tức xin phục vụ tận nhà. Nói anh nghe, tay nghề của nhà em là tổ truyền ba đời, vừa lòng bao người đó!” Như thế nào càng nghe càng có điểm giống quảng cáo thuốc dạo vậy? Lý Anh Kiệt không khỏi cảm thấy có điểm buồn cười, nhưng bởi vì cậu bé này thực sự thú vị, cho nên chỉ một lúc mà ấn tượng đã khắc sâu trong Lý Anh Kiệt.
“Tay nghề tổ truyền ba đời ư…” Mang tư tưởng thoải mái, Lý Anh Kiệt cầm danh thiếp bấm điện thoại… “Leng keng”
Ây, đến rồi, đúng là mau lẹ thật.
Lý Anh Kiệt vừa lòng mỉm cười, đi ra mở cửa. Đập vào mắt đầu tiên chính là cún con bị ướt.
À, không, chính xác phải nói, là giống cún con, là một cậu trai toàn thân ướt đẫm. “Lý tiên sinh ạ? Ngại quá, quấy rầy anh rồi. Tôi là Uông Tường, rất vui được phục vụ anh hôm nay.” Cậu ta mặc một bộ quần áo lao động liền thân màu lam bụi bặm, thanh âm trong trẻo phấn chấn, tuổi chừng hai mươi, có hơi khác so với con trai bây giờ, mái tóc đen ngắn chưa từng được tẩy nhuộm, ngũ quan xinh đẹp, thân hình cao ráo, nhất là có cái nhìn rất ấm áp.
Gần như là bản năng, Lý Anh Kiệt mấy ngày nay cơ thể chưa phát tiết, một chút liền xao động. Ây… Xem ra đêm mưa bão này không đến mức quá nhàm chán…
Giấu giếm dục vọng xấu xa trong lòng, Lý Anh Kiệt trên mặt lộ một nụ cười Anh quốc:
“Cậu chính là ông Uông? Ấy, tôi vốn nghĩ là một ông bác, nhưng khi cậu đến thì… Chậc, thật ngoài sức tưởng tượng.”
“Không, không, Lý tiên sinh hiểu lầm rồi, ông Uông chính là cha tôi, ông ấy đã qua đời rồi, hiện tại là do tôi kế thừa.”
Tuy rằng cậu ta cố trấn tĩnh, nhưng Lý Anh Kiệt vẫn là nhạy cảm nghe ra trong thanh âm hắn có chút sầu não.
“Thực tiếc khi nghe điều này.” Nam nhân tỏ vẻ đồng tình, thuận thế cầm tay cậu ta, đưa đôi mắt xanh biếc nhìn thẳng vào cặp mắt to đen sáng ngời. “Cậu nhất định là rất buồn? Ông ấy mất khi nào?”
Cậu trai ngẩn ra nhìn lại hắn, giống như bị thôi miên thành thật đáp. “Nửa năm trước… Tôi lúc đó đang học kỳ hai năm hai đại học.”“Thật đáng thương…” Lý Anh Kiệt vươn tay vuốt mái tóc ướt đẫm, “Lạnh không? Mau vào đây lau khô người.” Kéo vào phòng, cậu ta đột nhiên “A!” một tiếng, bất ngờ rút tay ra.
Lý Anh Kiệt trong lòng rủa thầm một tiếng.
Đáng ghét, doạ hắn sợ rồi sao. Chẳng lẽ ý đồ của mình rõ lắm à?
Nhưng lời tiếp theo của cậu ta làm hắn thở một hơi nhẹ nhõm, đồng thời cảm thấy không biết nên khóc hay nên cười.
“Xin lỗi, tôi làm bẩn phòng mất rồi.” Cậu ta căn bản không có phát hiện người kia có ý đồ bất lương, ngược lại vẻ mặt lại vô cùng hối lỗi khi thấy trên mặt đất có một vũng nước đọng, “Lý tiên sinh, xin hỏi cây lau nhà chỗ nào? Tôi lập tức dọn ngay.”
Hắn đơn thuần chỉ xin lỗi, làm Lý Anh Kiệt lại thấy rung động thêm một chút.
“Đừng lo, để nó tự khô là được rồi.”“Không không, anh ngàn vạn lần không cần làm vậy, vì chúng tôi đã đến sửa chữa điện nước, anh làm vậy sẽ khiến chúng tôi không có được tác phong chuyên nghiệp, phiền anh nói cho tôi biết cây lau nhà chỗ nào, để tôi giải quyết việc này.”
“Cây lau ở sau ban-công, nhưng nếu cậu đã nói thế, thì khi cậu di chuyển lại càng làm ướt thêm, cậu tính sao đây?” Nhìn sự nghiêm trang của cậu ta, cực lực muốn bảo vệ hình tượng chuyên nghiệp của mình, Lý Anh Kiệt không khỏi muốn đùa giỡn hắn.
Cậu trai nghe vậy quả nhiên hơi sửng sốt.
“Coi như quên nó đi.”“Không, tôi có cách.”
Cậu ta đột nhiên mở thùng dụng cụ, lấy ra một cái khăn mặt trắng sạch tinh, quỳ rạp trên đất dùng sức chà sát.
“Cậu… Cậu làm gì đó? Không cần lau đâu.” Nhìn hắn thực sự quỳ trên đất, bộ dạng cố gắng lau khiến Lý Anh Kiệt có điểm không đành lòng.
“Lý tiên sinh không cần lo lắng, đây là khăn mặt lau mồ hôi của tôi, ngày nào cũng giặt rất sạch mà.” Hắn đột nhiên ngẩng đầu lộ ra nụ cười chói như mặt trời. Choáng váng giây lát, Lý Anh Kiệt tim đập gấp, thân thể trở nên nóng vô cùng.
Thật muốn bệnh rồi… Hóng gió thưởng món ăn khuya như thế này thật quá ngon đi… “Được rồi, không cần lau nữa, sạch rồi.” Hít một hơi sâu, cưỡng chế cảm xúc lộn xộn, Lý Anh Kiệt một tay nhấc người kia lên. Vận chút sức, quả nhiên cậu ta mất trọng tâm, ngã ngay vào ngực hắn.
“A, cẩn thận.” Hắn làm bộ quan tâm mà ôm lấy thắt lưng cậu ta, sờ soạng thân thể hấp dẫn xong Lý Anh Kiệt mỉm cười, “Không sao chứ?”
“Không sao ạ.” Cậu trai vội giãy ra, giống lính đến trình quan, nghiêm túc mà nói, “Thực xin lỗi, Lý tiên sinh, tại ngồi xổm trên đất lâu quá nên chân tê rần, không cẩn thận đụng phải anh, không phải thói thường của nhà tôi, nếu có mạo phạm xin anh tha lỗi.”
Cậu ta nói xong còn thật thà khom người xin lỗi.
Lý Anh Kiệt thật sự đã bị hắn đánh bại. Này trên đời còn kẻ nào ngốc hơn không…
Kỹ năng tán tỉnh của ta bị lụt nghề đến vậy sao? Lý Anh Kiệt thất vọng nhìn xuống, kiên nhẫn nói, “Không sao, cậu đừng để ý, đi, tôi dẫn cậu vào phòng tắm xem ống nước tắc chỗ nào.”
“Vâng, cám ơn Lý tiên sinh.”
Cậu sửa sang lại quần áo, vô cùng trịnh trọng cầm thùng dụng cụ, gấp rút theo đuôi phía sau… Dựa ở khoảng tường dưới vòi sen, Lý Anh Kiệt hứng thú tràn trề nhìn cậu ta quỳ rạp trên đất, dùng các dụng cụ thao tác thuần thục.
Cái mông vểnh quá…
Cậu ta chắc hay vận động, có cái mông tròn vểnh quá đi. Đáng chết…
Lý Anh Kiệt mang hết sự giáo dục của Anh quốc mới có thể kiềm chế ý muốn bổ nhào về phía đó, tha hồ cưỡi cho chú ngựa nhỏ này chết đi sống lại thì thôi. Hắn cứ nhìn mãi nhìn mãi xuống dưới… Không đến nửa tiếng sau, cậu trai thốt ra một tiếng hoan hô! Hắn ngồi chồm hổm trên đất, quay đầu lại, đối mặt với Lý Anh Kiệt mà cười khoái chí.
“Lý tiên sinh, ống nước đã thông rồi!”
“Thật sao?” Lý Anh Kiệt cười, cậu ta ngồi xổm thế, dưới đũng quần thẳng tắp một đường đến mặt hắn, hắn cách đôi môi mê người kia cũng chỉ có 10cm, “Thật tốt quá, “ống nước” tắc thật là chuyện làm người ta khổ sở mà…”
“Yên tâm, Lý tiên sinh, tay nghề tôi tốt lắm, về sau anh có cần gì cứ bảo! Tôi lập tức tới sửa, cam đoan thông suốt hết!” Cúi đầu chăm chú nhìn đôi môi non nớt hồng mọng của cậu ta, Lý Anh Kiệt quả là hận không thể làm cho “ống nước” đang tràn tắc dục vọng thoát ra, chạm vào môi người kia mà “thông suốt” một cách sảng khoái!
“A… “Ống nước” của tôi nếu nửa đêm tắc, cũng gọi cậu được sao?”“Không sao, chuyện đó không sao cả, tôi sẽ lập tức tới ngay!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.