Thế nhưng vẫn hết lần này sang lần khác xảy ra. Mỗi khi Quỳnh nôn xong, cô dần dần vẫn cảm thấy dễ chịu. Sự sạch sẽ của dạ dày khiến cô có trạng thái chuẩn bị xuất phát. Quá trình lặp lại lần sau lại sắp sửa bắt đầu.
Một hôm Quỳnh nôn rồi tắm xong, chuếnh choáng đi về phòng mình. Trác gõ cửa phòng cô. Quỳnh dấu biến đồ ăn xuống gầm giường rồi ra mở cửa.
- Chị nhỏ, Trác gọi tên cô. Quỳnh chỉnh ánh sáng trong phòng xuống rất tối, không để cậu nhìn ra sắc mặt của mình.
- Gì thế?
- Chị sắp tới sinh nhật rồi, em cũng nghỉ hè rồi. Nhà mình ra ngoại ô chơi được không chị?
- Ngày giỗ chú Dật Hán cũng sắp tới rồi. Quỳnh trả lời. Hai ngày này sẽ vĩnh viễn rất gần nhau.
- Bạn em giới thiệu một nơi, có rất nhiều hoa móng tay, còn có cả ngôi nhà nhỏ bằng gỗ nữa. Mình có thể mang cơm ra đó ăn, chụp ảnh. Chị em mình chưa bao giờ chụp chung. Trác nhỏ nhẹ nhắc Quỳnh.
- Thế à? Quỳnh chợt cảm thấy nhức nhối. Quả thật, chú Dật Hán, Quỳnh và Trác chưa bao giờ chụp chung ảnh kỷ niệm.
- Vâng. Mình sẽ chụp ảnh kỷ niệm giữa thảm hoa móng tay, đẹp lắm chị ạ. Sau đó mình sẽ để ảnh lên mộ ba. Để ba thấy, chị nhỏ bây giờ xinh đẹp thế nào. Trác mỉm cười.
- Trác...
- Dạ?
- Ba cũng rất vui Trác đã lớn cao như thế này. Quỳnh nhìn cậu nhỏ nhẹ. Những ngày qua, Quỳnh như bị dìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-tien-da-cuoi-ca-chep-vang-di/2928185/chuong-32-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.