Thủy Thần trợn mắt bàng hoàng ngẩng đầu nhìn Tà Đế, liền lập tức chạm mắt phải nửa phần ngũ quan yêu mị kia, khiến nàng có chút đứng không vững nữa. Quá gần, thật sự là quá gần.
Đôi con ngươi sau lớp mặt nạ kia thu trọn lấy gương mặt nàng, Tà Đế cong môi đắc ý, hỏi: “Sao thế?”
“Người, người buông Minh Nhi ra đi.” Thủy Thần bối rối đẩy Tà Đế ra, liền nhận được một câu “không” chắc nịch của hắn khiến động tác của nàng như đông cứng.
Hắn nói: “Nàng có nhìn thấy những ánh mắt của lũ nam nhân chết tiệt kia đang dõi theo nàng?”
Hắn nói: “Ta cảm thấy rất khó chịu.”
Hắn còn nói: “Ta cho phép nàng nắm tay ta.”
Lại chẳng để Thủy Thần đáp lại, Tà Đế thản nhiên làm theo ý của mình, hắn buông đôi tay đang ôm eo nàng ra, tay kia vẫn cứ nắm lấy tay nàng. Đắc ý đảo mắt nhìn vẻ tiếc nuối của lũ nam nhân xung quanh. Thủy Thần thì bị hắn dọa cho ngây người, không biết mấy câu mang nặng mùi dấm chua ấy của hắn có là ý gì, có phải giống như những gì nàng đang nghĩ hay không? Hay chỉ là nàng tự mình đa tình?
Vẫn cứ một động thái nắm lấy tay nàng không buông, lần này Tà Đế bỗng dưng chăm chăm mắt nhìn nàng, nhìn nữ nhân khiến hắn bận tâm đang đứng trước mặt hắn.
Nàng ở bên cạnh hắn lâu như vậy, hắn có cảm giác gần gũi với nàng đó là điều hiển nhiên, nhưng trong lòng hắn rõ ràng biết không phải chỉ vì mỗi lí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-than/2735796/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.