“Bổ thận hoàn, uống vào sẽ khỏe.” trong đầu Khê Nhược bỗng nhiên hiện ra quảng cáo như vậy. Ba điều bất hiếu, thứ nhất là không con. Ở cổ đại là thế, người có sức lao động còn phải dưỡng cha mẹ, những kẻ có tiền thường mưu cầu danh lợi. Khê Nhược thở dài: chẳng lẽ ông trời để cho hắn xuyên qua đây, vì hắn nợ ai sao? thật sự hắn không biết bản thân kiếp trước làm chuyện ác gì. Vốn thân thế của Phù Nhật từng làm cho hắn cảm thấy ưu thương, nhưng hiện tại lại tăng thêm vài phần hài hước trong đó.
Chu Quân Tắc nhìn biểu tình lần lượt thay đổi của Khê Nhược, biết hắn trong lòng có điểm do dự, liền nhân cơ hội khuyên nhủ:“Khê Nhược huynh, giúp người giúp mình. Ngươi đã cùng thái tử bộ dạng giống nhau, chính là duyên phận. Nhấc tay giúp người, ngươi vì sao chối từ?”
Khê Nhược liếc trắng mắt: nói thật thoải mái a, đây chính là ở xã hội phong kiến Trung Quốc, sao lại có loại chuyện tốt đẹp đó a.
Hoàng hậu im không nói được một lời, chính là ở bên cạnh lẳng lặng quan sát. Không có lợi thế, đàm phán lâm vào cục diện bế tắc.
“Ngươi thật sự không muốn sao?” Quân Tắc chưa từ bỏ ý định. “……”
Khê Nhược tâm vô ý thức rút một chút.
Hoàng hậu nháy mắt đem biểu tình của hắn thu vào trong mắt:“ngươi vừa rồi có nói ngươi có ái nhân? Như vậy mạng của hắn ngươi nhất định thực để ý.”
Khê Nhược cười khổ nói:“Ngài đã muộn một bước, hiện tại hắn đã muốn trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-nhan-duyen/3154422/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.