Ba tháng sau.
Chu Tiến trở lại hoàng cung cùng Khê Nhược tính chuyện lâu dài.
Khê Nhược cũng không ham thích làm thái tử, chính là mỉm cười tựa vào vai Đạm Tình, nói là lấy chồng theo chồng gả cẩu tùy cẩu. Nhìn vẻ mặt hâm mộ của Quân Tắc– hắn cùng Chu Tiến khi nào thì mới được như thế này? Xuất hành mấy tháng, quan hệ hai người cư nhiên không có đột phá gì, thật sự là vô cùng nhục nhã.
“Ca, cho dù ta muốn tiếp tục làm thái tử, cũng hy vọng giữ ngươi ở bên người.” Chu Tiến hao hết võ mồm giữ lại, “Huynh muội chúng ta thật vất vả đoàn tụ……”
Khê Nhược cười trêu chọc: “Cái gì huynh muội? Ngươi không phải chọn Quân Tắc mà không chọn ta sao?” Chu Tiến dù có nhanh mồm nhanh miệng cũng thấy xấu hổ ngậm miệng lại.
Đạm Tình ôm thắt lưng Khê Nhược, nhéo cái mũi khéo léo: “Đừng khi dễ muội muội.”
Chu Tiến thốt ra: “Vẫn là tẩu tử hảo.”
Đạm Tình mở to hai mắt nhìn: “Ngươi gọi ta cái gì?”
Quân Tắc cùng Khê Nhược mừng rỡ nhìn.
“Khê Nhược là ca ca ta phải không?” Chu Tiến không buông tha cho Đạm Tình.
“Ta cũng là ca ca ngươi!” Thật không phục, tốt xấu trên người hắn cũng có dòng máu của hoàng thượng.
“Ngươi là muốn ta gọi ngươi là ca ca hay là tẩu tử?”
“Ngươi không thể gọi Khê Nhược là tẩu tử, gọi ta ca ca sao?”
Đối thoại của hai người này thật sự yếu kém, Khê Nhược lau đi mồ hôi lạnh trên trán, xoay mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-nhan-duyen/3154402/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.