Hàn Tịch có cảm giác bị lừa, trong kênh nói chuyện căn bản chỉ lác đác vài mống người.
Vậy mà dám bảo càng đông càng vui? Ít người như vậy làm sao giả bộ làm người qua đường được đây?
Hàn Tịch âm thầm cầu may, nói không chừng chút nữa đại thần sẽ dẫn một đám người tham gia, kết quả đợi đến khi chủ tiệc lên tiếng, trong YY chỉ có đúng năm người.
“Hân hạnh đón tiếp mọi người tham gia YY party của tôi ~” đây hẳn là “bạn mới về nước” trong truyền thuyết rồi…Giọng điệu quẩy đến lợi hại, không biết say như vậy còn lấy đâu ra sức để lên YY. Hàn Tịch thầm mắng, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, y chang người nào đó luôn.
“Những chuyện khác chẳng cần nói nhiều, Cẩm Dương, mừng anh trở về!” giọng của đại thần trước sau như một vô cùng mạnh mẽ.
Hai người còn lại trong phòng cũng nhiệt tình chào hỏi.
Ngoại trừ bản thân, bốn người kia đều có quen biết, nhanh chóng thoải mái tán gẫu với nhau, Hàn Tịch bất đắc dĩ, rốt cuộc mình tới đây làm gì?
“À đúng rồi, trong phòng còn có một người nữa phải không? Sao không nói gì?”
Quả nhiên, ít người như vậy, muốn giả bộ mình không tồn tại đúng là chuyện bất khả thi…
“Xin chào, mừng anh về nước.” ngoại trừ điều này Hàn Tịch thật sự không biết mình còn có thể nói gì.
“Ờm…Cậu là ai vậy? Sao tôi lại không nhớ ra nhỉ…”
Nhớ được mới là chuyện lạ.
“Cậu ấy là bạn tôi, gọi tới cho vui.”
Trong lòng Hàn Tịch vốn đã không vui, giọng điệu như gọi em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-ngo-kien-thuy-ai-gap-go-ai/3845/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.