“Thanh âm êm tai quá ~ là CV của Tiêu Nặc Ngôn?”
Hàn Tịch mất hai giây mới xác định được tình huống trước mắt, hình như, vị đại thần nào đó xuất hiện rồi.
Hàn Tịch vô cùng không muốn thừa nhận, vào lúc cậu nhận ra chủ nhân của giọng nói này, cậu vô thức nghĩ rằng, có thể dùng giọng điệu moe theo cách ngang ngược khí phách đến vậy, không hổ là Minh Âm.
Thôi được, trọng điểm bây giờ không phải là cậu nghĩ thế nào, mà là làm sao để đám con gái điên cuồng này bình thường trở lại đây.
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: đại thần????
Lấy phản ứng của Con Thỏ làm chuẩn, màn hình thê thảm đầy rẫy dấu chấm than, cộng thêm những từ ngữ đặc biệt nào đó biểu lộ sự kích động.
Lúc này Hàn Tịch cảm thấy thực may mắn, may mà bây giờ dùng hình thức bảng tên, may mà trên bảng tên chỉ có một mình cậu, cũng may mấy vị áo vàng áo cam (quản lí kênh)[1] quên mất mình có thể lên tiếng nói chuyện, tóm lại, thật may, màng nhĩ của cậu tới giờ vẫn chưa tổn hao chút nào.
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: ôi ôi ôi ôi!!!! Đại thần!!! Anh cũng đến sao ~(≧▽≦)/~ em phấn khích quá đi!!! Phấn khích quá huhuhuhuhuhu…
“Sao tôi không thể tới? Haha…đến thăm các thím một chút.”
Hàn Tịch không biết có phải người được gọi là đại thần đều thích dùng loại giọng điệu khêu gợi này để trêu chọc người khác, nhưng cậu biết rất rõ, mắt của cậu sắp bị bình luận ào ào chọc mù rồi.
“Ừm…được rồi, tôi đặc biệt tới xem người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-ngo-kien-thuy-ai-gap-go-ai/3832/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.