Sáng hôm sau, Hàn Tịch còn đang mơ màng đã bị cuộc điện thoại của Con Thỏ đánh thức.
“Tiểu Ảnh ~~~~~!!!!!! Mau xem bình luận dưới video của ông đi!!!!!!”
Hàn Tịch chống hai mí mắt thâm quầng nặng trịch, chậm chạp lết đến trước máy tính.
“Á á á á á á!!! Hoa Phục đại nhân đẹp trai quá!!!! Ánh mắt sát thủ hút hồn ~~~~ quá bá đạo quá phóng khoáng ~~~~”
Dù Hoa Phục có đẹp trai đến rung trời chuyển đất, cũng đâu có liên quan tới cậu nhỉ?
“Snack quả là nữ thần (≧Ä≦)< cmn thật xinh đẹp quá!!”
Vẫn như mọi khi đó mà.
“QAQAQAQAQAQAQAQAQ tôi nhìn thấy gì thế!!!!! Tôi đang thấy gì vậy!!!!! Yên đại mỉm cười kìa!!!”
“Yên đại cười đó!!!!! Đến xỉu mất thôi!!!!! Càng ngắm càng thích!!!!”
“Đậu xanh…Tôi khóc mất!! Đoạn cuối Yên đại cùng Hoa Phục đại đại nhìn nhau mỉm cười thực cảm động!! Ánh cười trong mắt…Không thể sát nguyên tác hơn được nữa!!! Hahahaha…Được ngắm nụ cười của Yên đại tôi chết cũng không nuối tiếc…”
“Là fan trung thành của ‘Phù kiếm quang ảnh’, không thể không khen bộ kịch này! Nhân vật nào cũng sát nguyên tác! Xem đến đoạn kết mà cảm động phát khóc…P/s: nụ cười của Yên đại…Không nhiễm khói lửa trần gian luôn…Lực sát thương quá mạnh mẽ, tôi chạy trước nha…”
…Đâu phải tôi không biết cười chứ, cần phải ngạc nhiên như vậy ư?
Hàn Tịch vừa xem bình luận, vừa che miệng ngáp dài, đôi tay thoáng chốc trở nên đờ đẫn, hai mí mắt trên dưới bắt đầu mời gọi nhau, cuối cùng thân thiết tụ hội cùng một chỗ. Đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-ngo-kien-thuy-ai-gap-go-ai/3025136/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.